CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 18

trắng có vẻ ban cho anh chàng một phong cách cố chấp và trầm tĩnh. Thật
ra, mối liên hệ sở hữu ngầm nhường lối cho câu nhận xét đầu tiên gây một
cảm giác bực bội cho Katharine.

"Tại sao lại gộp cả tôi?" nàng gằn giọng, đôi lông mày nhướng lên nhè

nhẹ.

"À," chàng kéo dài giọng, "Chắc không được, tôi nghĩ là tiểu thư không

muốn vậy."

"Như vậy chỉ còn lại ông thôi, như là một kẻ đại diện cho toàn thể nhân

loại có trí thông minh và sức chịu đựng dẻo dai."

Chàng cười thầm, nụ cười đùa cợt có tính kín đáo và không quấy rầy chỉ

thấy được qua vài nếp nhăn nơi khoé mắt. "Tiểu thư nói trúng thật, Cô
Lorimer. Tôi đoán tiểu thư có nhiều sáng suốt hơn những gì Nancy nói, mà
nàng nói tiểu thư đã có nhiều rồi."

Katharine thật sự ngạc nhiên, miệng nàng há ra. "Ý ông là... "

"Chắc chắn rồi!" Chàng gật đầu và mỉm cười, nụ cười tỉnh khộ "Tôi là

Chris Mađen. Xin đừng quá thất vọng. Tôi biết tôi không xứng với Nancy,
nhưng tin tôi đi, Cô Lorimer, tôi sẽ không phụ lòng nàng."

Katharine chấp nhận cái bắt tay chắc nịch một cách máy móc, trong khi

nàng cố lấy lại sự bình tĩnh.

"Thật là vô lý khi tôi biết rất ít," nàng đáp. "Nhưng tôi có ngờ đâu rằng -

rằng Nancy sẽ lấy một người Mỹ."

"Tại sao không," chàng đồng ý với giọng cân xứng hơi tranh luận. "Về

phần tôi, tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ lấy một cô gái Anh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.