CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 165

"Vâng, vâng," Bà Van Beuren thở hổn hển. "Tôi sẽ tới vào ngày mai để

xem nó."

Trên đường trở về, bác Breuget quay sang Katharine và cười khúc khích

đầy kính nể.

"Tôi nói có đúng không, Cô Lorimer. Cơn gió đã xoay chiều rồi? Tôi cảm

nhận được trong từng thớ thịt mà."

Cơn gió đã xoay chiều! Bây giờ nó có ý nghĩa gì với Katharine đây? Như

đã dặn trước, bác Breuget thả nàng xuống ở đại lộ số 57 và nàng đi bộ về
khách sạn của mình. Nàng hồi tưởng lại, qua lớp sương mong manh rằng
hôm nay là ngày Upton đến, và nàng nên gặp anh ta khi anh tới nơi. Nhưng
nàng lại không hề biết con tàu Europa sẽ cập bến vào lúc nào.

Khi nàng đã về tới phòng, việc đầu tiên nàng nghĩ là Charley đã đến rồi,

vì trên bàn có đặt sẵn một hộp dài như ở tiệm bán hoa. Nhưng khi nàng mở
hộp ra, nàng mới thấy mình đã lầm. Ngay đó thôi, đập vào mắt nàng là
những đóa hoa cẩm chướng trắng lộng lẫy đầy tinh khiết và hương thơm
ngát. Đó là quà của Madden tặng. Một nỗi đau lại nhói lên trong tim
Katharine. Lim dim đôi mắt, nàng áp má mình vào những cánh hoa mềm
mại. Hương vị nồng nàn của hoa làm nàng như ngộp thở. Nó như chứa
đựng những u buồn mà hạnh phúc thề sẽ chiếm giữ. Nàng đứng lặng yên đó
hồi lâu. Rồi, mở bừng mắt, nàng chợt trông thấy bóng mình trong gương
phản chiếu từ bức tường đối diện. Nàng giật mình khi trông thấy mình. Như
thể đó là một sự gợi ý của quá khứ, của bức tiểu họa, và của ý nghĩa trong
cuộc sống của nàng. Nàng thở dài sườn sượt. "Công nương với hoa cẩm
chướng," nàng ủ rũ nghĩ. Và như thế, nó được thể hiện qua vai trò của nàng
bây giờ.

Không có một tấm thiệp hay lời nhắn gửi nào đi kèm với hộp hoa. Nàng

biết rằng Madden sẽ gọi điện thoại cho nàng. Và gần như ngay lập tức,
chuông điện thoại reo vang, giọng chàng vẫn trầm và có hơi buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.