CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 184

hút. Nàng hút thuốc để tự vấn với chính mình. Rồi nàng gọi điện thoại cho
đem điểm tâm lên.

Sự mau mắn và xun xoe của phục vụ khách sạn, thông thường cho đến

nay vẫn là một điều tốt, bây giờ như là một cách sùng bái làm cho Nancy
cảm nhận được hoàn toàn những chứng tích của sự quan trọng mới mẻ. Hai
gã hầu bàn và một cô hầu phòng ùa vào căn phòng thật nhẹ nhàng như thể
họ đã chờ hàng giờ ngoài phòng chỉ đợi lệnh triệu tập nhỏ nhất của nàng.
Trong vòng bốn phút, màn cửa sổ được kéo lên, những bó hoa được xê
dịch, cái xe đẩy nhỏ với những bình bằng thép bạc chạm hoa Đa-mát chứa
đầy nước hoa quả ướp lạnh, cà-phê nóng hổi, và những mẩu bánh mì ngọt
tròn thơm nức được đẩy vào phòng, và Nancy, ngồi dựa vào những gối ôm,
đọc lướt qua tờ báo buổi sáng.

Tờ bào toàn viết về những gì bậc nhất. Phần lớn khen thưởng vở kịch là

hay nhất của mùa diễn này, và cứ nhặng cả lên với những lời lẽ tán thưởng
Nancy.

oOo

Gần như ngay tức khắc điện thoại reng. Cú gọi đầu là của Bertram – lúc

chín giờ rưỡi sáng, đích thật là giọng tỉnh táo và quan trọng hoá của Sam
Bertram.

"Chào buổi sáng, Nancy! Tôi hy vọng là cô ngủ ngon." Mối lo ngại thể

hiện tình cha con, lẫn ngọt ngào. Cũng có thể nghĩ là, nếu có thể được, rằng
Bertie nói một cách thủ thỉ. "Đúng như thế, thế là tốt, đứa trẻ yêu quý của
ta. Cô đã đọc báo sáng nay rồi, phải không?"

"Thưa vâng, ngài Bertram."

"Cô có thích chúng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.