CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 25

Thật ra nàng khám phá mình có vẻ lúng túng hơn bao giờ hết với khía

cạnh mới này mà nàng cho rằng hơi khác thường và không đồng bộ trong
tính cách nàng. Đủ những ý nghĩ trái ngược xoay vần trong đầu nàng, và
cảm nhận một tý bực tức trong mình, nàng im lặng bước xuống thang với
chàng. Ngoài đường một chiếc xe hơi nửa mui xanh đậu sẵn đợi chờ.

"Tôi hy vọng cô không phản đối," chàng nói nhanh. "Nancy nói với tôi

rằng cô không lái xe nữa nên tôi mang nó theo cùng."

"Của ông à?"

"Tại sao không," chàng đáp, pha vẻ ngạc nhiên. "Tôi thuê nó."

Mặc kệ, môi Katharine chùng lại. "Trông sang trọng đấy chớ," nàng nói

khẽ một cách châm biếm.

Vừa nói xong, nàng cảm thấy hối hận vì lỡ lời. Nhưng chàng không để

tâm, như chàng chưa hề nghe thấy.

Chiếc xe chạy thật êm, và người tài xế rất rành đường. Họ chạy ngang

qua công viên St. James, vượt Victoria và đi dọc theo đường đê, cảnh sương
khói mặt trời lặn vẽ lên vầng sáng vàng đầy ắp cả dòng sông. Madden rướn
người về trước, đầu trần, chiếc nón mềm kẹp giữa đầu gối, thưởng thức
toàn cảnh thay đổi với sự háo hức lẫn đam mê.

"Cảnh sắc này thật là có sức thu hút chết người," cuối cùng chàng bày tỏ.

"Thật là khác xa với Cleveland. Tôi thật sự cảm thấy thích thú.

"Ông dường như cảm được, như cách ông nói, nhiều thích thú từ nhiều

thứ, ông Madden."

Chàng ngừng lại trước khi trả lời. "Vâng, tôi cho rằng tôi có hơi thô thiển

đối với cô, nhưng sự thật thì, trong mười lăm năm gần đây, tôi chỉ ngụp đầu
trong kinh doanh nên ít có cơ hội để thở, nói chi chú ý đến xung quanh. Khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.