CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 59

Katharine, với cử chỉ thực thụ, kéo cái khay về phía mình. "Ăn chút điểm

tâm nào, rồi kể cho dì nghe tất cả."

"Dì ơi!" Nancy run bắn lên hơi kiểu cách. "Con không thể ăn thêm một

miếng nào nữa. Con quá ư là phiền muộn."

"Gì thế? Con chưa ăn gì sáng nay à?"

"Không, không gì hết! Chỉ có tí trứng ốp-la hay gì đó, bánh mì nướng, và

nước cam vắt - ồ, con quên mất." Nàng cố gạt bỏ chuyện ăn uống ngay giữa
tấn thảm kịch và cơn hờn dỗi này. "Con phải đi vòng quanh, đơn giản là đi
lòng vòng, chỉ để nói với dì chuyện này."

"Con đã gặp Chris rồi, phải không nào."

"Dạ," Nancy gật đầu. "Chàng thật là tử tế, rất tử tế - gặp con ở trạm tàu,

rồi dẫn con về phố John Street. Nhưng con chỉ muốn dì, dì Katharine. Con
chỉ muốn nói chuyện riêng với dì thôi."

"Được rồi," Katharine nói rất nhẹ nhàng. Với cử chỉ khiêm tốn, nàng rót

cà-phê vào tách, thêm đường và kem, và đặt trước mặt một Nancy lạc lõng.
"Thật ra, dì cũng biết con sẽ lại. Nhưng con không nên quá lo lắng về vở
kịch như vậy."

"Vở kịch đó!" Nancy tuyên bố với vẻ nhăn nhó đầy ác cảm. "Con ước gì

đó là một vở kịch thực thụ! Dì không biết thôi! Có lẽ nó đã, hoặc khá hơn,
sẽ là một vở kịch nếu người đàn bà Renton ấy đã không phá huỷ nó. Cô ấy
tàn sát nó, trải nó ra trên thảm như vật chết cứng ra rồi. Cô ấy thiệt là vô
vọng. Cô ta không biết diễn xuất chút nào. Cô ta chẳng bao giờ biết diễn
xuất hết. Và thêm nữa, cô ấy quá già. Ôi trời, giá như mà con có vai ấy, dì
Katharine! Mặc dù con diễn rất đạt, cám ơn mọi người, chỉ với con thôi con
đã làm mọi thứ trót lọt. Ít nhất là con đã cho vở kịch trời đánh đó một cơ
hội. Ôi dì Katharine! Con thật là muốn vở diễn sẽ tới khu West End này. Đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.