CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 62

"Dì phải," Nancy lập lại. "Có một vai trong vở Dilemma đáng để dành

cho con. Không nhiều lắm, dì yêu, nhưng rất đúng ý con, rất là hợp ý con.
Con có thể gọi được cả người chết nếu được vai đó. Nhưng đó chỉ là điểm
thứ yếu thôi. Con muốn đi Mỹ với dì cơ. Con cũng muốn đi với Chris.
Chàng phải trở về, dì yêu, vì công việc kinh doanh. Chàng muốn con đi về
với chàng và chúng con sẽ lấy nhau ở đó. Dì có thấy không, thật là điều
tuyệt diệu nếu dì có thể kéo con vào vở diễn của Bertram? Đơn giản hoá tất
cả mọi chuyện. Chúng ta sẽ cùng đi với nhau và có một thời gian thoải mái
nhất."

Katharine liếc nhìn Nancy, vẫn ngồi dựa ra sau, và thấy rõ ràng là nàng

đã bị lợi dụng một cách khéo léo bởi cái lý lẽ mâu thuẫn của mưu mẹo và
tính ngây thơ chân thật, bởi cô cháu gái bối rối nhưng khôn khéo quá mức
của nàng. Mặc kệ, nàng cũng phải công nhận thế và có một ánh tiêu khiển
nhảy múa trong mắt nàng.

"Con dường như đã lên kế hoạch rất là hoàn hảo sẵn rồi."

"Dĩ nhiên mà dì yêu dấu."

"Nhưng không dễ gì Bertram cũng sẽ dễ dãi như dì đâu."

Katharine ngừng lại một chút như thể đã động lòng thương nàng rồi.

"Được rồi," cuối cùng nàng nói.

"Ôi, dì thật là tuyệt!" Với nốt nhạc đánh cuối cùng trên bàn phím, Nancy

nhổm dậy ra khỏi chiếc đàn dương cầm và giang cả hai tay ra ôm quanh cổ
Katharine. "Ôi, con biết là dì sẽ làm được mà. Con tin tưởng dì lắm. Con
mừng quá! Con biết là một khi dì nhận làm việc gì thì việc ấy sẽ thành."

Nàng bật người ra sau, ngắm thưởng Katharine với vẻ chân chất và biết

ơn. Nàng lại ôm chầm lấy dì nàng lần nữa, rồi đổi hướng sang ngó chiếc
đồng hồ nhỏ xíu mạ bạch kim trên cổ tay. Ngay lập tức vẻ mặt nàng đầy hối
tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.