CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 85

chú ý đến những lần thức khuya riêng tư của nàng. Nhưng đối với Nancy
thì chúng lại là vấn đề sống còn và mãnh liệt.

Thế rồi có chuyện xảy ra, chiều thứ Năm đó, sau bốn ngày lênh đênh trên

biển, Nancy lại biến mất trong khoang của mình khoảng chín giờ tối, một
lần nữa để tập trung vào phần diễn của mình, để Madden đưa Katharine đi
xem phim một mình. Đêm đó trời tối và có giông bão. Phần chiếu phim thì
chán phèo vì là cuốn phim hài liên hồi kỳ trận rồi tiếp theo là chiếu về các
cuộc du hành thám hiểm nguy nan. Hơn thế nữa, sóng cồn sau cơn bão đâm
ngang vào sườn tàu làm cho con tàu chao đảo chậm chạp, không thoải mái
chút nào. Hai sự kiện này làm cho sự hiện diện ở buổi chiếu giảm hẳn đi.
Nhưng Katharine lại chưa bao giờ cảm thấy thích thú như thế này. Nàng
ngồi trong tranh tối tranh sáng, nhận biết những hình ảnh sánh lung linh
trên màn ảnh nhưng trong thâm tâm nàng lại sung sướng với sự hiện diện
của Madden ngồi bên cạnh cũng như trạng thái căng thẳng nhưng thích thú
của của con tàu nặng nhọc trôi qua những cơn nóng giận của biển khơi.
Ngay lúc đó Madden nhìn qua nàng với nụ cười trên môi mà nàng đã quá
quen thuộc.

"Hình như có vẻ không được suông sẻ lắm", chàng thì thầm. "Cô cảm

thấy thế nào?"

Nàng lắc đầu, trả lời lại nụ cười mỉm của chàng với cái liếc nhìn gan dạ

hài hước. "Chưa bao giờ tôi thấy thoải mái như lúc này."

"Cô không muốn đi xuống boong dưới ư?"

"Không trừ khi anh muốn!"

Nàng vừa định xoay người vui vẻ trở lại nhìn màn ảnh thì bỗng dưng một

ý nghĩ thoáng qua làm nàng ngưng lại. Tại sao nàng lại có thể hưởng thụ cái
phim hạng hai này trong cơn gió bão mất cảm tình này được? Nàng cảm
thấy hơi mất cảm tình chỉ vì có Madden hiện diện ở đây mà nàng phải chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.