CỖ MÁY BÁN HÀNG TỐI ƯU - Trang 38

bài giảng về sự tự vệ trong khóa đào tạo dành cho lãnh đạo điều hành của một số

công ty lớn nhất thế giới tại New York. Tôi vẫn còn nhớ khi tôi đang giảng cho một

công ty dầu lửa khá lớn thì ngài trưởng bộ phận bảo vệ phát biểu rằng theo ý kiến của

ông, đào tạo khả năng tự vệ là một ý tưởng tồi vì: “Người ta sẽ mang trong mình sự tự

tin giả dối và có thể còn gặp rắc rối hơn.” Tôi hỏi ông ấy đã có con chưa. Ông ấy có

hai cô con gái, một 16 và một 18 tuổi. Và tôi nhắc lại cho ông ấy nhớ một vụ việc

kinh hoàng đã xảy ra ở quận Queens hai tuần trước đó. Một nữ sinh 18 tuổi bị kéo lê

trên mái nhà mình, bị cưỡng hiếp và ném từ trên đó xuống. Da của kẻ thủ ác được

phát hiện dưới móng tay của nạn nhân, chứng tỏ cô bé đã chống cự hết sức quyết liệt.

Khi sự sống bị đe dọa, bạn sẽ rơi vào một trong hai trường hợp: hoặc là bạn không

được đào tạo gì và phải vừa làm vừa mò mẫm, hoặc bạn đã qua khóa tập huấn và có

kiến thức nhất định về những gì có thể làm được. Tôi hỏi người bảo vệ rằng ông

muốn con gái mình nằm trong trường hợp nào: được đào tạo hay không được đào tạo.

Ông ấy trả lời: “Tôi hiểu ý anh rồi.”

Điều tương tự có thể xảy ra với bất kỳ bộ phận nào trong doanh nghiệp của bạn. Khi

nhân viên của bạn phải đương đầu với các tình huống phát sinh, họ cũng sẽ rơi vào

một trong hai trường hợp kể trên. Hoặc là bạn đã từng chỉ ra vấn đề, đào tạo họ và

cung cấp thông tin mà họ cần để giải quyết vấn đề, hoặc bạn không hề đề cập, không

tập huấn trước và họ sẽ phải tự mình mò mẫm tìm đường. Bạn muốn nhân viên của

mình nằm trong nhóm nào?

Một số người lo rằng họ sẽ không nhớ được gì khi căng thẳng. Nhưng thực ra, não bộ

của bạn luôn tiềm ẩn chức năng xem xét tổng quát vấn đề và nó hoạt động trong

những tình huống như thế. Khi cảm giác căng thẳng tràn vào hệ thần kinh, hoạt động

của não bộ được tăng tốc nhằm tìm kiếm những tố chất sẵn có giúp bạn vượt qua cơn

khủng hoảng. Qua nhiều năm giảng dạy về khả năng tự vệ, tôi đã được lắng nghe rất

nhiều ví dụ – đặc biệt là những câu chuyện về người học trò không chỉ nhớ những gì

phải làm, mà thậm chí còn nhớ tôi đã dạy anh ta cách thực hiện như thế nào.

Lúc 18 tuổi, tôi đã lao thẳng xe vào vách đá khi đang đua xe với một người bạn trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.