vừa học và vừa tổ chức một bữa ăn trưa. Trong trường hợp này, chúng tôi sẽ thuê
cho ngài một phòng riêng trong nhà hàng. Ngài có thể ngồi cùng các chủ doanh
nghiệp khác, thưởng thức một bữa trưa ngon miệng và học được cách đảm bảo
thành công cho công việc làm ăn của mình. Vậy ngài muốn làm việc theo cách nào
hơn: muốn chúng tôi đến chỗ ngài sau giờ làm hay tham gia vào một bữa ăn trưa
của chúng tôi?
Khách hàng: Một bữa trưa miễn phí có vẻ thú vị đấy.
Nhân viên: Tuyệt. Chúng tôi sẽ tiến hành ba buổi như vậy trong tuần này. Chúng tôi
có một buổi vào buổi trưa hôm nay tại [tên nhà hàng]. Sau đó là một buổi vào thứ
tư và một buổi vào thứ sáu. Ngày nào là thích hợp nhất với ngài?
Khách hàng: Hôm nay thì không được rồi, nhưng thứ tư thì có vẻ được.
Nhân viên: Vậy được. Tôi sẽ ghi tên ngài cho ngày thứ tư. Để xem nào, chúng tôi sẽ
chịu chi phí cho những buổi họp này còn các ngài sẽ không phải tốn gì cả vì như tôi
đã nói, công việc làm ăn của chúng tôi cũng sẽ phát đạt nếu công việc làm ăn của
cộng đồng địa phương của chúng ta phát đạt. Do đó, chúng tôi chỉ có một điều kiện
cho ngài khi đến tham dự. Ngài đã đồng ý đến tham gia vào hôm thứ tư. Khi chúng
tôi có đủ người cho ngày hôm đó, chúng tôi sẽ phải từ chối những người có ý muốn
tới dự. Vì vậy, một khi ngài đã cam kết, tất cả những gì chúng tôi yêu cầu là một
phép lịch sự chuyên nghiệp rằng: hãy đảm bảo đến tham gia, còn nếu ngài không
thể đến tham gia thì ít nhất cũng báo trước cho chúng tôi 24 giờ để chúng tôi có thể
lấp chỗ trống của ngài. Việc đó có hợp lý không?
Khách hàng: Chắc chắn rồi.
Nhân viên: Tuyệt vời. Hãy ghi lại số điện thoại của tôi để nếu cần thay đổi lại kế
hoạch, ngài có thể gọi ngay cho tôi.
HẾT KỊCH BẢN.