CÓ NHỮNG NHÀ VĂN NHƯ THẾ (CHÂN DUNG VĂN HỌC) - Trang 146

TRĂM NĂM CÔ ĐƠN VỚI NGÒI

BÚT

Quay về từ lò lửa chiến tranh, Hemingway đã trả giá đắt cho sự tồn tại nếu
không phải là ý thức được nó ít ra một cách sáng suốt. Cái cách phòng ngự
tốt nhất để chống lại sự hư vô và mọi “ảo tưởng trữ tình” về cuộc sống mà
ông tìm thấy là trong công việc cô đơn của nhà văn.

Ở Key West, từ năm 1928, Hemingway đã ly khai với xã hội Mỹ. Ông chạy
trốn một đất nước bị chao đảo bởi sự cấm đoán chống cộng và nạn nhân
của suy thoái. Ngược lại với William Faulkner, cắm rễ vào vùng sâu của
miền Nam, ông đã khước từ việc đồng nhất mình với đất nước sinh ra
mình. Thực tế cho đến khi chết ông sống tại Finca Vigia, rất gần La Havane
(Cuba) đằng sau dãy tường cao màu trắng, trong một ngôi nhà không có
quạt máy mà cũng chả có máy điều hòa nhiệt độ. Chính ở đây ông đã viết
ra phần lớn những tác phẩm của mình. Tờ Paris Review kể lại: “Từ sáng
sớm, ông thức dậy, đứng trước bàn viết, tập trung tư tưởng đến cao độ. Ông
chỉ đổi chân khi mỏi vì trọng lượng cơ thể dồn quá lâu lên một chân, mồ
hôi tháo ra khi cảm hứng về nghệ thuật nhất thời bị mất đi và cam lòng làm
nô lệ cho thứ kỷ luật tự áp đặt cho mình và tuân thủ cho đến giữa trưa”.

Cần nhắc lại rằng Hemingway là một nhà văn. Trong 7 tháng (kể từ tháng
4/1917) mà ông sống tại tòa soạn tờ Star ở Kansas City là những ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.