CÓ NHỮNG NHÀ VĂN NHƯ THẾ (CHÂN DUNG VĂN HỌC) - Trang 147

tháng tạo dựng nên ngòi bút của ông: Ông hình thành và xác lập ra văn
phong, nghệ thuật viết văn và toàn bộ cuộc sống của mình. Việc trải qua
nghề báo đã thuyết phục ông rằng ngôn ngữ trần thuật có lẽ rất gần gũi với
ông, cái kiểu nói lóng. Văn chương của ông, rất chặt chẽ, là sự gặp gỡ của
hai khuynh hướng lớn của văn học Mỹ: Chủ nghĩa tự nhiên và chủ nghĩa
tượng trưng. Quả vậy, ông gạt bỏ sự che đậy, cái mà qua nghề báo ông cảm
thấy là cần thiết. Khi 35 tuổi, ông đăng trên tờ Esquire một bài báo nêu lên
cho chúng ta một bài học viết văn thật tuyệt vời: “Cái khó nhất ở đời là viết
ra một câu văn hoàn toàn chân thật về những con người. Trước hết phải
nắm được chủ đề, rồi biết cách viết ra”. Hemingway còn nói: “Công việc
này đòi hỏi sự dâng hiến hoàn toàn giống như nghề một giáo sĩ”. Đối với
ông, viết văn là một công việc cụ thể, thuộc về thể chất. Ông viết chậm và
khó khăn. Ngày qua ngày, tháng hết tháng, ông dậy từ rạng sáng, đọc lại
những trang viết ra ngày hôm trước, chữa lại chỗ này, chỗ kia rồi viết tiếp,
bắt đầu từ câu cuối, chữ cuối và cỗ máy được khởi động lại. Với ông, viết
lách bao giờ cũng nguy hiểm và không hề hoàn tất. Ông đã viết lại 32 lần
những trang cuối của cuốn Giã từ vũ khí và đã sửa chữa khoảng 30 lần trên
bản in thử! Những bản thảo của ông chỉ ra sự quan tâm kỹ càng của ông đối
với những gì ông sửa chữa, gạch xóa, kiểm duyệt hay cắt bỏ. Ông nói: “Tôi
muốn tước bỏ ngôn từ để bóc trần nó ra cho đến tận xương”. Đối với
Hemingway viết lách chính là phân biệt với cái chết. Viết là cách để phá vỡ
sự cô đơn. Ông viết giống như không phải vì ông có thể viết và muốn viết
mà vì cần phải viết. Ông lắng nghe con quái vật trong người mình. Ông
mời mọc chúng ta chia sẻ những trực giác của mình, những cảm quan của
mình về cuộc đời. Ông để cho những trang viết tự nhân lên, chiếm lĩnh lấy
ông. Ông biến việc viết lách thành công việc lao dịch chính và là niềm vui
sảng khoái nhất.

Người ta đã biết rằng đối với Hemingway, viết lách là công việc nghiêm
chỉnh. Người ta chỉ được viết về những gì mình hiểu và bao giờ cũng phải
chân thực. Những trích dẫn của Hemingway về “sự chân thực ban đầu” thì
có đến hàng trang, những sự chân thực chưa phải là sự thực. Nhà văn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.