Từ những thi phẩm đầu tay, người ta gọi ông là “Yeats mới” một vinh dự
kèm theo một gánh nặng khổng lồ. Sinh ra ở quận Derry, ông cảm thấy phải
nói lên những rối ren của Bắc Ailen. Thế là, khi đi tìm nơi ẩn cư ở miền
Nam để làm điều đó, ông bị lên án là kẻ bỏ cuộc. Tuy vậy ông vẫn dành
một phần ngày tháng trong năm để đi dạy tại trường đại học Havard của
Mỹ.
Bây giờ thì người ta mặc nhiên coi ông là một trong những nhà thơ hay
nhất trong tiếng Anh. Còn ông, với uy tín của mình, ra sức giới thiệu với
công chúng Mỹ và châu Âu những tài năng mới của đất nước mình.
Ngoài sự điêu luyện về thi pháp và sự thanh nhã, điều đáng chú ý nhất là
cái cách mà ông, thông qua mọi sức ép, đã hướng dẫn dòng trực cảm của
mình để thơ bao hàm tính bác học, (trong những bản dịch từ tiếng Ailen, La
tinh và Cổ Hy Lạp), nhưng cũng mang đến cho chúng ta những câu thơ trữ
tình đẹp đến sững sờ về gia đình, bầu bạn, những dằn vặt của lương tri và
cảnh sắc quê hương. Những bài thơ gắn bó với nhau trong tập Seeing
things có thể coi là thành công đáng ghi nhớ nhất của ông với một cái nhìn
thân quen nhưng lại phổ quát. Ông vẫn là một diễn viên cô đơn trên cái sân
khấu sang trọng của văn học, còn chúng ta, đám khán giả, có thể tìm thấy
sự thích thú bởi nhạc điệu phong phú của thơ ông và xúc động bởi sự lao
động trí tuệ bền bỉ của ông.
Về nhạc điệu trong thơ ông, Heaney cho rằng thơ là một hiện tượng hữu
hình. Âm hưởng của thơ xem ra phải đặt lên hàng đầu. Nếu thơ không có
âm điệu, tiết tấu hay tạo ra một thể hữu hình nào đó, nó chỉ là những ký
hiệu mang tính ngữ nghĩa trên trang giấy và không giữ được mình là thơ
nữa. Thơ được in ra khác với văn xuôi. Văn xuôi in theo dòng, chạy từ đầu
này đến đầu kia và nhịp điệu của nó không tùy thuộc vào dòng. Còn thơ thì
khác. Sự ngắt câu xuống dòng là quan trọng giống như người nông dân đảo
đường cày của mình. Dù là thơ truyền thống hay thơ tự do, nó vẫn mang cái
kết cấu hữu hình gắn bó với nhà thơ. Heaney cho rằng ông không thể hình