CON BẠC - Trang 109

B

CHƯƠNG

XII

à già đang trong tâm trạng nôn nóng và kích động, rõ ràng bà chỉ
nghĩ đến rulet. Mọi chuyện khác bà không quan tâm và nói chung là

hết sức lơ đãng. Chẳng hạn, bà quên cả việc hỏi han mọi người trên đường
đi như mọi khi. Nhưng khi nhìn thấy một chiếc xe sang trọng vụt qua, bà
giơ tay lên hỏi: “Cái gì thế? Xe nhà ai thế?” Nhưng, chắc là không nghe rõ
tôi trả lời, vẻ trầm ngâm của bà cứ liên tục bị ngắt quãng bởi những cách
vặn vẹo cơ thể mạnh mẽ và nóng nảy. Lúc đến gần cung giải trí có người
chỉ cho bà thấy hai ông bà nam tước Vurmerhelm thì bà mới ngơ ngác
nhìn và thờ ơ nói “A!” rồi quay lại nhìn Potapych và Marfa ở đằng sau,
xẵng giọng:

“Các người bám theo ta làm gì? Không phải lúc nào ta cũng cần! Đi về

nhà ngay! Còn anh này nữa, tôi cũng không cần!” Bà nói thêm câu ấy với
tôi, khi hai người kia vội vã cúi đầu quay về.

Trong cung giải trí người ta đã chờ bà. Ngay lập tức bà được mời đến

vị trí cũ đã dẹp hết khách chơi, cạnh anh hồ lỳ. Tôi cho rằng các anh hồ lỳ
bao giờ cũng trang trọng và tỏ ra là những quan chức bình thường, họ hầu
như thờ ơ mọi việc: nhà cái thắng hay thua cũng thế thôi, nhưng hôm nay
nói chung là họ không thờ ơ với việc nhà cái thua lỗ, họ đã nhận được chỉ
thị gì đó nhằm thu hút khách chơi và quan tâm hơn đến lợi ích nhà cái, và
khi đó chắc chắn họ sẽ được khen thưởng. ít nhất bây giờ họ cũng nhìn bà
già như một con mồi. Sau đó mọi việc diễn ra đúng như dự đoán.

Sự việc thế này.

Bà già tiến ngay vào cửa zéro và sai đặt mười hai đồng fiedrich vàng.

Lần thứ nhất, thứ hai, thứ ba, con zéro không ra. “Đặt nữa, đặt nữa!” Bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.