CON BẠC - Trang 134

T

CHƯƠNG

XIV

ôi kêu to lên.

“Gì thế? Gì thế?” Nàng lạc giọng hỏi, mặt tái nhợt, mắt hoang

dại.

“Sao thế này? Cô lại ở nhà tôi à?”

“Tôi đã nói đến là đến. Đó là thói quen của tôi. Anh sẽ thấy ngay thôi.

Anh châm nến lên!”

Tôi châm nến, nàng đứng dậy, đến gần bàn và đặt lên trước mặt tôi một

bức thư đã mở.

“Anh đọc đi!” Nàng ra lệnh.

“Đây là nét bút De-Grie!” Tôi cầm bức thư, nói to. Tay tôi run lên, các

dòng chữ nhảy múa. Tôi đã quên cách diễn tả chính xác của bức thư,
nhưng, nhưng dù không phải đúng từng chữ một, thì cũng đúng từng ý
một. Thư viết:

Mademoiselle, hoàn cảnh bất lợi buộc tôi phải rời đi ngay. Tất nhiên,

chính cô cũng thấy rằng tôi không giải thích tường tận với cô cho đến lúc
tình thế bị phơi bày ra hết. Việc bà già, họ bên nhà cô (de la vieille dame),
đến đây và hành vi lố lăng của bà ấy đã làm tôi hoàn toàn hết mọi thắc
mắc. Công việc của tôi hỏng hết cũng khiến tôi không còn nuôi bất kỳ hi
vọng ngọt ngào nào nữa mà suốt một thời gian tôi đã từng ấp ủ. Tôi hối
tiếc thời gian qua, nhưng hy vọng rằng trong hành vi của tôi cô không
thấy có gì không xứng đáng với một người quân tử và chính trực
(gentilhomme et honnête homme).

[81]

Sau khi đã bị mất gần như toàn bộ

số tiền bố cô nợ tôi, tôi rơi vào thế phải gấp rút tận dụng tất cà những gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.