CON BẠC - Trang 54

Người nhà chúng tôi chiếm hai phòng lớn trong khách sạn, chia thành

bốn phòng nhỏ. Phòng thứ nhất, lớn, là phòng khách, có đàn dương cầm.
Cạnh đó là phòng nhỏ nhưng cũng khá lớn, là phòng làm việc của tướng
quân. Ông đang đứng giữa phòng, chờ tôi, tư thế hết sức oai phong. De-
Grie đang ngả ngớn trên đi văng.

“Thưa quý ông, xin phép được hỏi, quý ông đã làm trò gì vậy?” Tướng

quân nhìn tôi, nói.

“Thưa tướng quân, tôi muốn tướng quân nói thẳng vào vấn đề. Có lẽ

tướng quân muốn nói về cuộc gặp của tôi với một ông người Đức?”

“Một ông người Đức? Cái ông người Đức ấy là nam tước Vurmerhelm”

một nhân vật tai to mặt lớn. Ông đã có hành động thô bỉ với ông bà nam
tước.”

“Tôi không hề.”

“Thưa với ông, ông đã làm họ khiếp sợ.”

“Hoàn toàn không có. Khi còn ở Berlin hai tai tôi luôn bị ám ảnh bởi

cái từ “jawohl”, khi nói bất cứ câu gì người Đức cũng thường đệm vào,
với cái kiểu kéo dài giọng nghe rất khó chịu. Khi tôi gặp ông ta trong công
viên, không biết vì sao cái từ “jawohl” bỗng hiện ra trong trí nhớ và làm
tôi phát bực. Hơn thế nữa cái bà nam tước ấy khi trông thấy tôi đã ba lần
cứ xăm xăm bước thẳng tới, như thể tôi là con giun mà bà ta có thể giẫm
chân lên. Chắc ngài cũng đồng ý là tôi có lòng tự trọng. Tôi đã ngả mũ và
lịch sự nói (Tôi xin thề với ngài là rất lịch sự): ‘Madame, j’ai I’honneur
d’être votre éclave’. Khi ông nam tước quay lại và hét lên ‘Hèm’, tự nhiên
tôi cũng bật quát lên ‘Jawohl!’ Tôi nói to cái từ ấy hai lần, lần thứ nhất
bình thường, lần thứ hai cố kéo thật dài. Tất cả chỉ có vậy thôi.”

Thú thật, tôi sướng kinh khủng với lời giải thích hết sức trẻ con ấy. Tôi

chỉ muốn mô tả lại chuyện này cho thật lố bịch. Càng lúc tôi càng thấy
hứng thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.