CON BẠC - Trang 89

tôi! Đi thuê người và thuyết phục họ! Không cần quá hai người đâu! Chỉ
cần khiêng lên xuống thang, còn trên đường bằng phẳng thì đẩy, bảo họ
rằng tiền nong sẽ trả trước, và trả hậu hĩnh. Anh phải luôn luôn đi với tôi,
còn anh, Aleksei Ivanovich, khi đi dạo chơi anh chỉ cho tôi biết ông nam
tước, dù chỉ là xem mặt mũi ông ấy. Thế còn cái bàn chơi rulet ở đâu?”

Tôi nói rằng bàn này trong cung giải trí. Sau đó bà dồn dập hỏi tôi, số

bàn có nhiều không? Bao nhiêu người chơi? Chơi suốt ngày hay sao? Tổ
chức thế nào? Cuối cùng tôi đáp rằng tốt nhất là phải xem tận mắt, tả ra
khó lắm.

“Vậy thì cho tôi tới đó! Aleksei Ivanovich, anh đi trước đi!”

“Sao phải vội thế? Cô đi xa đến còn chưa nghỉ phút nào?” Tướng quân

quan tâm. Ông hơi lăng xăng, tất cả mọi người như cũng bận tâm và ngó
nhìn nhau. Rõ ràng ai cũng thấy nhạy cảm, thậm chí thấy xấu hổ phải đưa
bà tới cung giải trí, tại đó bà có thể sẽ gây ra những vụ nóng nảy bất
thường, mà lại trước mặt mọi người, hơn nữa họ lại tự thân đưa bà đến
đấy.

“Tôi nghỉ làm gì? Tôi không mệt. Suốt năm ngày nằm tàu rồi. Sau đó

sẽ đi xem các suối nước khoáng và bể tắm. Sau, gọi là cái gì nhỉ… cháu
nói rồi đấy, Praskovia, cái đỉnh gì nhỉ?”

“Đỉnh núi, thưa bà.”

“Đỉnh thì lên đỉnh. Ở đây còn cái gì nữa?

“Còn nhiều thứ nữa, bà ạ.” Polina đã thấy hơi khó chịu. “Cháu không

biết đâu”

“Marfa! Chị cũng sẽ đi với tôi đấy.” Bà hỏi chị quản đồ đạc của bà.

“Chị ấy đi làm gì, thưa cô?” Tướng quân lập tức xăng xái. “Không cần

phải thế đâu. Mà Potapych cũng không cần phải đến cung giải trí làm gì.”

“Nói bậy! Vì chị ấy là đầy tớ mà bỏ ở nhà hay sao? Cũng là con người

sống sờ sờ ra đấy, suốt một tuần vất vả trên đường, bây giờ cũng muốn đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.