CON CHIM TRỐN TUYẾT - Trang 54

Nhân Chủng về.”

Golo dựa lưng vào chiếc cánh cửa xe bị móp, nhè nhẹ dạo phần mở đầu

của một bản nhạc êm dịu, rồi hấp! Dây đàn vang lên rộn ràng, không nói gì
thêm, Mouche bắt gặp mình đang ca một bản dân ca Paris đang thịnh hành:

“Đi đi, đi đi, đi đi!
Anh không còn là người yêu của tôi nữa....”

[13]

Thực ra làn hơi nàng không sung mãn lắm, nhưng có sự êm dịu và tha

thiết trong đó, với tiếng rung trong cổ nghe rất trẻ trung và thích thú, hoà
hợp lạ lùng với giọng tê-no giòn giã nhưng không phải không êm dịu của
Reynardo được nâng đỡ và pha trộn với những tiếng đệm “ồm ồm” rất thấp
và đúng lúc của bác sĩ Duclos.

“Đi đi, đi đi, đi đi!
Anh không còn là người yêu của tôi nữa...
Người khác chiếm chỗ anh rồi...”
Bài ca phù hợp với tình cảnh Mouche đanglâm phải và dẫn nàng vào một

vùng đất kỳ lạ nhất trong địa hạt lạ lùng của nghề diễn xuất nàng đã lạc vào
nhân một đêm bạc phước.

Bài ca cũng lọt vào tai những người quanh đấy. Chị thầy bói và người

chồng ngưng cãi nhau và mon men tới nghe, những cặp mắt tinh ranh của
họ long lên trong ánh đuốc. Người phu khuôn vác và anh tài xế xe vận tải
cũng vỗ tay giữ nhịp, mỗi khi đến chữ “đi đi”. Một bác tài tắc-xi cũng kéo
thắng, rồi xuống xe. Những người đi khuya bu lại. Nhiều người bán hàng
đang bận dẹp quán quanh đấy cũng nhập bọn. Chẳng mấy lúc một đám
đông xếp thành nửa vòng tròn đã bao quanh lấy chiếc sạp cũ kỹ.

Phần đông họ là những người thô lỗ cục cằn; đêm lạnh và đã về khuya,

nhưng họ vẫn say sưa theo dõi lũ búp bê biết nói ngộ nghĩnh, theo tiếng
nhạc và xem một nhân vật mới lạ vừa nhập bọn – người con gái.

Chỉ trọn một khoảnh khắc, Mouche đã thay đổi. Sự thờ ơ, sự tuyệt vọng

biến mất. Làm như có một điểm nào đó làm tăng vẻ hấp dẫn phát xuất từ
tấm thân gầy ốm võ vàng, từ đôi mắt to, hiền dịu linh hoạt chiếu sáng rực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.