CON CHIM TRỐN TUYẾT - Trang 55

cả khuôn mặt tái mét khi nàng đứng với con chồn quỷ quyệt những si tình
và con hải âu trịnh trọng quá đáng, cứng nhắc và quan cách. Nàng diễn xuất
theo lời ca, đang o bế người này lại quay sang với người kia làm như nàng
thực tình đổi người yêu.

Cả bọn ngưng lại theo tiếng hô và tiếng Golo vỗ đàn thật mạnh, tiếng

cười ha hả của gã át cả tiếng hoan hô của khán giả. Mouche không để ý tới
việc Golo luồn tay ra phía sau lấy cái túi vả tả tơi gã nhanh tay chuyền nó
trong đám đông và nàng cũng không lưu ý tới kết quả của cuộc thu tiền.
Tiền giấy có, tiền cắc có, vì nàng còn mải theo dõi Reynardo và ông bác sĩ
Duclos đang uốn éo, lia lịa cúi chào khán giả.

“Cậu Reynardo à, đêm nay cậu hát hay quá.”
“Tôi cũng xin phép khen lại bạn như thế, ông bạn Duclos.”
Quay sang với Mouche, Reynardo nói, “Cô bé thấy không, tôi có thể làm

cho cô nổi bật ngay mà.” Còn ông bác sĩ Duclos thì lên mặt trịnh trọng nói,
“Nhạc lý của cô cũng khá đấy. Tôi vẫn nói là tất cả đều phụ thuộc ở tài
kiểm soát âm giai...”

Từ một xó nào đó bên dưới sạp có tiếng chuông ré lên. Reynardo la:

“Úp! Ăn cơm! Xin lỗi! Hân hạnh được gặp cô. Thôi mời quan đốc đi cho.”

Con chồn và con hải âu chui xuống sạp biến mất. Golo đưa mắt buồn bã

kèm nhèm của một tên da đen đã chứng kiến nhiều cảnh đời nhìn Mouche
một hồi lâu. Gã hỏi, “Cô là ai, thưa cô?”

Mouche đáp, “Chẳng là gì cả.”
“Cô đem lại may mắn cho tụi tôi.”
“Thật không? Nếu vậy thì hân hạnh quá.”
“Tôi cũng không biết nữa.”
Câu hỏi của gã làm âm khí của đêm trường và mặt đất gồ ghề sống lại

dưới chân nàng. Giấc mơ tiên hết rồi. Nhưng những thanh âm còn phảng
phất và nàng thấy tâm hồn nhẹ nhõm lạ thường.

Golo gật gù đầu. Đối với gã không có chỗ để đi là chuyện quá quen

thuộc rồi. Gã nói, “Xin lỗi cô, tôi phải sửa soạn để di chuyển.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.