CON VOI - Trang 102

- Hình như anh là người yêu thích các quy định thì phải. Liệu có thể biết

vì sao hay không?

Gã tươi tỉnh hẳn lên, rõ ràng đây là đề tài gã thích.
- Các quy định, thưa ông, là cần thiết, để có trật tự. Không có các quy

định thì lộn xộn.

- Thế thì tôi đề nghị anh thế này: ta hãy đổi vé cho nhau. Sau đó tôi sẽ

ngồi vào chỗ của anh, còn anh ngồi vào chỗ của tôi. Bằng cách như vậy ta sẽ
không vi phạm quy định, vì vé tàu không ghi tên, chỉ để cho người đi tàu
trình nhà ga. Ý anh thế nào?

Gã ngồi im một hồi lâu, vì bị bất ngờ.
- Nhưng sao lại làm vậy?
- Vì tôi thích ngồi bên cửa sổ. Còn anh?
Tôi chờ gã trả lời. Nếu gã chấp nhận thì gã có thể thoát thân.
- Nhưng ghế số ba mươi chín là chỗ của tôi!
- Tôi hiểu, đây có thể là một sự điều chỉnh. Thực ra các quy định không

thể chính xác trăm phần trăm được nhưng như vậy không hẳn có nghĩa là
chúng ta có thể điều chỉnh quy định. Đúng thế không nào?

- Đúng vậy...
- Thế có nghĩa là anh đánh đồng quy định với định mệnh.
- Với cái gì cơ?
- Với định mệnh, với Thượng đế. Quy định loại bỏ cái tùy ý, tức ngẫu

nhiên, tức hỗn loạn, như vậy, chúng là biểu hiện của định mệnh, nói cụ thể là
Thượng đế.

- Ông định gọi...
- Tôi nói y hệt như anh, chỉ khác lời. Anh nói: trật tự, tôi nói: định mệnh;

anh nói: lộn xộn, tôi nói: xáo trộn, nhưng nghĩa như nhau cả. Vì vậy, quy
định chứa đựng trong mình cái gì đó thần thánh. Bây giờ tôi hiểu, vì sao với
anh chúng lại thiêng đến như vậy.

- Thưa ông, quy định là quy định và hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.