CON VOI - Trang 163

Niềm hứng khởi của tôi tan dần rồi mất hết, khi tôi tiếp tục nhận được ba

tờ giấy trắng nữa. Chuyện tình này dai dẳng quá lâu, khiến lòng tôi băn
khoăn, chung cuộc đây có thực là chuyện tình hay không. Ngay đến một cô
gái tuổi dậy thì nhút nhát nhất cũng chỉ có thể gửi cho người mình yêu một,
cùng lắm là hai lá thư để giấy trắng như vậy, và hẳn cô nàng không kìm nổi
trước sự bộc lộ ít ám chỉ hơn ở lá thư thứ hai hoặc thứ ba. Lúc này tôi chợt
nảy ra một ý, thực đáng tiếc, hoàn toàn khác.

Đây là một vụ tống tiền! Kẻ gửi thư đòi tiền chuộc. Nguyên việc các tờ

giấy hoàn toàn để trắng đã nói lên sự khôn ngoan, cái tinh đời và sự cẩn trọng
của lũ bất lương. Đó đâu phải là những lời đe dọa tầm thường ám chỉ theo
kiểu: “Ông mà không đặt ở chỗ nọ, chỗ kia khoản tiền thế này thế kia thì...”.
Nhẽ ra tôi đã phải chạm trán với một băng tội phạm từng trải, chưa bao giờ bị
tóm cổ. Niềm phấn khích trong tôi không còn nữa. Nỗi lo sợ xuất hiện.

Đêm nào tôi cũng chặn cửa. Cho tới khi tôi nghĩ, làm như vậy mãi đâu có

được. Rằng, tôi bắt đầu trở thành nạn nhân của những lời mê sảng của chính
mình. Rằng, tôi mà không tỉnh táo suy ngẫm, tôi mà không có những biện
pháp thích hợp, thì ai mà biết được, tôi sẽ còn chuốc lấy những gì nữa trong
những bức thư câm này.

Hay hơn cả là hãy quên béng chuyện này một thời gian. Ôi, giá mà một

trong những lá thư để giấy trắng kia có viết, dẫu chỉ là: “Này mi, thằng nhãi
con kia!” - thì tôi ắt cảm thấy dễ chịu ngay. Tôi sẵn lòng đón nhận thậm chí
cả những lời nhục mạ, cốt sao chúng được thốt ra.

Những lá thư này lại chẳng nói gì cả, tuy nhiên, nhờ thực chất của mình,

chúng đã buộc tôi phải làm cái điều chính bản thân tôi cũng chưa thể nghĩ ra.
Bởi lẽ trong những lá thư đó dứt khoát phải có một thông tin nào đó, hoặc
một yêu cầu, hoặc một lời kêu gọi, hoặc người ta muốn gì đó, đòi hỏi gì đó,
cần gì đó ở tôi, nhưng tôi chẳng thể đáp ứng được những thứ đó, nên tôi cảm
thấy mình có lỗi. Trách nhiệm không hạn chế, cưỡng bức không mệnh lệnh -
toàn là những chuyện cực mệt.

Bởi thế cho nên tôi vội vàng nhận lời tham dự một cuộc đi săn vịt trời tại

trung tâm của một vùng sình lầy rộng lớn, ở nơi tận cùng đất nước. Tại vùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.