CON VOI - Trang 165

sậy, tìm kiếm. Muộn mất rồi. Trời mỗi lúc càng tối đen, các mảnh giấy sũng
nước đã chìm xuống đáy và nước chảy lờ đờ đã lôi chúng ra ngoài đầm lầy,
quấn vào các gốc sậy.

Chả sao, có lẽ trong thư chẳng có gì, chắc chắn là không... Tại sao lần này

trong thư lại phải có cái gì đó mới được cơ chứ?

- Chẳng có gì đâu.
- Nhỡ ra có thì sao?

Kỳ nghỉ hè trên núi

Novoxonđexki, Majer và tôi thuê một căn nhà nhỏ trên núi để nghỉ hè.
Majer định sẽ đi hái nấm. Novoxonđexki - tắm nắng, còn tôi chưa có ý

định rõ ràng.

Chúng tôi ưng ý lắm. Tịch mịch, yên tĩnh, hoang dã, chung quanh không

một bóng người. Thế rồi, khi hoàng hôn đổ xuống, chúng tôi phát hiện thấy
có một tia sáng ở đằng xa. Chẳng phải là tia sáng. Mà là một chấm sáng.

Thoạt tiên chúng tôi nghĩ, đó là một ngôi sao, nhưng không phải, vì nó

quá thấp. Và nó lại phát sáng ngay cả khi trời nhiều mây, sao trời không mọc
được.

Hay là còn có một ngôi nhà nào đó nữa? Cả khu vực này làm gì có ngôi

nhà nào khác, chỉ có độc một ngôi nhà của chúng tôi, nó là duy nhất. Chẳng
lẽ do du khách họ đốt lửa? Nếu là lửa đốt thì phải đỏ và bập bùng, còn chấm
sáng kia thì vàng óng và không đổi.

- Nó làm tớ bực cả mình. - Novoxonđexki nói.
- Kệ cho nó sáng. - Majer có ý khác - Ở tít đằng xa, chẳng cản trở gì

chúng ta.

- Tớ không bực mình vì nó sáng, - Novoxonđexki thanh minh - mà chỉ vì

tớ không biết, nó chiếu vào cái gì mới được cơ chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.