Áo giáp tiện dụng
Tôi là nhân viên bán hàng lâu năm, trong đời mình tôi đã gặp nhiều mặt
hàng bán ế, song tệ đến mức... Khi chúng tôi mở những kiện hàng của chuyến
xe cuối cùng, thấy ánh kim loại óng ánh thì cứ ngỡ đó là nồi nhôm. Giờ đây
có quỷ mới biết chuyện gì đã xảy ra trong việc phân phối hàng. Cửa hàng
bách hóa của chúng tôi nhận được bốn trăm chiếc áo giáp mới tinh, mô-đen
thế kỉ XVI mà quân Landsknecht từng sử dụng. Hình như số áo giáp này là
phục trang của một nhà hát nào đó, song cho dù là vậy đi nữa thì một nhà hát
cần gì đến ngần ấy chiếc áo giáp?
Tuy nhiên, chẳng có cách nào khác. Hàng là hàng và phải bán cho bằng
hết. Anh bạn của chúng tôi, Eugeniusz, mà chúng tôi tôn sùng là chuyên gia
quảng cáo bèn đem mấy chiếc áo giáp ra trưng bày với lời quảng cáo thế này:
“Áo giáp cho mọi nhà”
“Bạn là hướng đạo sinh - hãy mua ngay áo giáp”
“Mã hay xe sẽ chẳng giúp được gì - nếu bạn không áo giáp”
(khẩu hiệu dành cho những người chơi cờ)
Tuy vậy, lúc này không có ai hỏi mua áo giáp cả. Ngược lại - khách hàng
tỏ ra khinh thường áo giáp, thậm chí còn lấy đó làm trò đùa. Những biện
pháp khuyến mại khác cũng chẳng ăn nhằm gì, tỷ như: mỗi chiếc áo giáp đầu
chục mua ở cửa hàng chúng tôi sẽ được thưởng một chiếc mũ kiểu Krakow
có cắm lông công, còn chiếc cuối cùng của mỗi tá sẽ được thưởng một chiếc
hộp có khắc chữ “Kỷ niệm từ Zakopane”. Giờ đây đã đến ngày kiểm kê, tình
hình rất gay go.
Đúng lúc này, một ông lão đến đề nghị với chúng tôi cho ông ta được
mua một chiếc ấm pha trà, để đổi lại ông ta sẽ tìm cách bán hết số áo giáp
trong cửa hàng. Đề nghị của ông lão được chấp thuận.