CÔNG CHÚA - Trang 130

hơi đến những nơi nào cửa chuồng gà không đóng. Cậu biết nó sẽ phục ở đó
một thoáng và đánh hơi lũ gà. Và rồi nó sẽ bò vào dưới gầm kho cũ chờ cơ
hội lẻn vào.

Cửa chuồng gà trên một mặt nghiêng mỏng manh. Thật nhẹ nhàng, nhẹ
nhàng, con cáo trườn lên mặt dốc và chun chun cái mũi vào những mảnh
ván. Và lúc đó một tiếng súng vang lên, vang dội giữa những căn nhà cũ kỹ
làm xáo trộn màn đêm. Nhưng cậu vẫn háo hức quan sát. Thậm chí cậu thấy
cái lườn trắng phau của con cáo khi chân nó giật giật trước khi chết. Thế là
cậu tiến tới trước.

Xung quanh chấn dộng. Bọn gà không ngừng cục ta cục tát,ng quác, lũ vịt
không nghỉ quạc quạc, con ngựa nhỏ hoảng loạn gõ móng trên sàn. Nhưng
con cáo thì nằm nghiêng, co giật quằn quại lần cuối. Cậu cúi về phía trước
và ngửi lấy cái mùi cáo.

Có tiếng mở cửa sổ trên lầu, và tiếng March vang lên.

“Ai thế?”

“Là tôi,” Henry nói “Tôi vừa bắn hạ con cáo.”

“Cậu vừa làm bọn này sợ chết khiếp.”

“Thế à? Tôi thật sự xin lỗi.”

“Sao cậu lại thức giấc giờ này?”

“Tôi nghe thấy tiếng nó quanh quất”

“Rồi cậu bắn nó à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.