CÔNG CHÚA - Trang 135

“À, đám cưới! Tôi cũng không biết” cậu trả lời.

“Cái gì cậu cũng không biết à?” Banford hỏi “Cậu định cứ thế biến đi vào
thứ sáu và mặc xác mọi việc thế à?”

“Sao lại không? Bọn tôi có thể thư qua thư lại cho nhau mà”.

“Vâng, dĩ nhiên. Nhưng tôi muốn biết là vì cái nơi này đây. Nếu thình lình
Nellie kết hôn, tôi phải tìm người ở cùng chứ”.

“Cô ấy không thể tiếp tục ở đây sau khi kết hôn à?” cậu nói. Cậu biết khá rõ
tiếp theo sẽ là gì.

Banford nói “Đây nào phải là nơi cho những đôi vợ chồng. Một lý do là,
việc chỗ nà có bõ bèn gì với sức đàn ông. Đào đâu ra tiền được. Chuyện cậu
tơ tưởng rằng sẽ ở đây khi kết hôn là điều vô vọng đấy. Thật sự vô vọng”.

“Vâng, nhưng tôi không nghĩ mình sẽ sống ở đây” cậu nói.

“À, tôi chỉ muốn biết thế thôi. Vậy Nellie thế nào? Trong trường hợp đó,
ấy
sẽ đây với tôi bao lâu nữa?"

Hai kẻ thù nhìn nhau.

“Tôi chưa nói trước được”.

“Ồ, thôi nào” cô nói giọng hơi dấm dẳng “Hẳn cậu phải có kế hoạch gì đó
khi hỏi cưới một người phụ nữ chứ, nếu đó không chỉ là trò đùa.”

“Sao lại đùa? Tôi trở về Canada.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.