CÔNG CHÚA - Trang 150

hơi run.

“Em sẽ gả cho tôi. Sẽ gả cho tôi trước khi tôi đi, đúng không?” Cậu cầu x

“Sao. Để biến cả hai thành ngớ ngẩn à?” cô nói.

Cậu đưa cô vào góc tối để cô không thể thấy ánh sáng từ phía ô cửa sổ băng
ngang khu vườn tối. Cậu cố giữ riêng cô cho mình, trong cái nhà kho này.

“Ngớ ngẩn thế nào?” cậu nói “Nếu em về Canada với tôi. Tôi có một công
việc tốt, lương cao đang chờ tôi. Và nơi ấy rất đẹp, gần vùng núi. Sao em
không lấy tôi? Sao ta không kết hôn? Tôi mong em ở đó cùng tôi. Tôi thích
cảm giác có một người chăm lo, săn sóc cho tôi cả cuộc đời”.

“Cậu sẽ dễ dàng tìm thấy một người hợp với cậu hơn” Cô nói.

“Đúng tôi có thể dễ dàng tìm thấy một cô gái nào đó. Tôi biết tôi làm được.
Nhưng không phải là người tôi khao khát. Tôi chưa từng gặp ai làm cho tôi
muốn có cuộc sống lâu dài cùng người đó. Em thấy đấy, tôi đang nghĩ đến
cuộc sống cả đời. Nếu kết hôn, tôi muốn cảm giác ấy theo tôi cả đời. Những
cô gái khác ư, họ sẽ chỉ là những nàng xinh xinh, thích hợp cùng đi dạo đây
đó. Đủ xinh để chơi bời. Nhưng khi nghĩ đến một đời, thì tôi hẳn sẽ rất hối
hận khi kết hôn với một người trong số họ. Tôi thật sự sẽ ân hận nếu xảy
như thế”.

“Ý cậu là họ không thể là người vợ tốt?”

“Đúng. Tôi nghĩ thế. Nhưng tôi không có ý là họ sẽ không làm tốt các nghĩa
vụ bổn phận của họ. Tôi muốn nói - Tôi cũng không biết mình muốn nói gì.
Chỉ khi nghĩ đến cuộc đời, nghĩ đến em thì hai điều đó lại gặp nhau giao
hoà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.