CÔNG CHÚA - Trang 37

sườn dốc rộng, chú ngựa không mảy may hay biết nàng cảm thấy những
gì.>

Họ đã lên khá cao, thỉnh thoảng được nhấc lên cao hơn cả hẻm núi, đi trong
những rãnh thấp ngay bên dưới đỉnh núi lốm đốm vàng trên chóp. Và rồi
một lần nữa họ đẫm qua dòng suối, những con ngựa bước rón rén qua
những thân cây dương yếu ớt bị gãy đổ ngổn ngang, bất ngờ chúng bị mất
thăng bằng trong một khối đá lớn. Con ngựa đen đột ngột hiện ra phía trước
ve vẩy đuôi. Công chúa để con ngựa cái của mình tự tìm lối đi rồi nàng
cũng xuất hiện từ tiếng vó ngựa lốc cốc. Nàng cưỡi ngựa đi sát sau con
ngựa ô. Và rồi vọng đến một tiếng huyên náo điên cuồng kinh khiếp của
con ngựa màu da hoẵng đằng sau. Công chúa kịp bắt gặp khuôn mặt u ám
của Romero nhìn quanh, bằng một cái nhìn của quỷ dữ, trước khi nàng cũng
vội nhìn quanh, và thấy con ngựa màu da hoẵng đang lết những bước khập
khiễng ở những tảng đá phía xa, với một đầu gối vàng sẫm giờ đây nhuộm
đầy máu đỏ.

“Nó sắp khuỵu xuống rồi!” cô Cummims gọi lớn.

Romero đã xuống ngựa và vội vã chạy xuống đường mòn. Anh khẽ suỵt
con ngựa da hoẵng và bắt đầu xem xét vết cắt trên đầu gối nó.

“Nó có đau không?” cô Cummins thốt lên đầy lo lắng, và cô cũng vội vã
trèo xuống.

“Ôi trời ơi!” cô la lên khi nhìn thấy máu chảy từng giọt xuống chân ngựa
mảnh khảnh màu vàng sẫm, “Kinh khủng quá!” Cô nghẹn ngào và khuôn
mặt trở nên trắng bệch.

Romero vẫn cẩn thận xem xét đầu gối của con ngựa. Rồi anh để nó bước đi
vài bước. Sau cùng anh đứng thẳng người lên và lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.