CÔNG CHÚA - Trang 52

nhạt. Mặt trời chiếu sáng lấp loáng trên chúng, và những chiếc lá dương
hình cái đĩa vẫy những cung bậc máy móc kỳ quặc, tuôn ra những tia sáng
vàng trước mắt nàng. Nàng cưỡi ngựa trong ánh vàng chói lóa tuôn ra đó.

Sau đó họ đi vào vùng tối tăm, vào bóng tối của những vân sam đầy nhựa.
Những cành cây hung bạo chực như muốn lôi nàng ngã ngựa. Nàng buộc
phải oằn mình để trườn qua.

Nhưng rồi hiện ra một cái gì giống như một con đường mòn cũ. Và cùng
một lúc họ hiện ra dưới ánh mặt trời bên rìa khu rừng vân sam, ở đó có một
túp lều nhỏ, dưới đáy thung lũng nhỏ bé trơ trọi lổn nhổn sỏi đá, và một cái
đầm hình tròn nước xanh thắm, xanh thật xanh. Mặt trời chỉ vừa mới rời
khỏi nơi đây.

Thật ra, khi nàng đứng đó thì bóng tối đã phủ trùm lên túp lều và lên nàng,
họ đang ở trong một cảnh u ám thảm đạm lúc chạng vạng. Trên đầu họ,
những đỉnh núi vẫn còn sáng chói.

Đó là một túp lều tồi tàn, gần những cây vân sam, với nền nhà bằng đất
nung và cánh cửa không có bản lề. Ở đó có một chiếc giường ngủ bằng gỗ,
ba khúc gỗ đã được cưa để ngồi như ghế đẩu, và một lò sưởi, không còn
chỗ cho bất cứ thứ gì khác. Túp lều này khó mà chứa nổi hai con người.
Mái lều bị tốc nhưng Romero đã chặn lên đó những cành cây vân sam cứng
cáp.

Sự bẩn thỉu kỳ lạ của khu rừng nguyên sinh lan tràn khắp nơi, sự bẩn thỉu
của những con thú và những thứ chúng thải ra, sự bẩn thỉu của hoang dã.
Công chúa nhận thấy sự ghê tởm đặc biệt đối với chúng. Nàng cảm thấy
mệt mỏi và lả đi.

Romero vội vàng gom một nhúm cành cây khô, nhóm một ngọn lửa nhỏ
trong lò sưởi, rồi đi ra ngoài chăm sóc cho những con ngựa. Công chúa lơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.