CÔNG CHÚA - Trang 80

“Thế em có bắn không”, Banford hỏi

“Không

“Tại sao?”

“Tại sao à, chắc vì em quá ngạc nhiên”

Đó là kiểu trả lời ngắn gọn, chậm rãi March vẫn thường dùng. Banford nhìn
chăm chăm vào bạn của mình ít lâu

“Nhưng em thấy nó?” cô rít lên

“À vâng, nó nhìn em, lãnh đạm”

“Chị đã bảo mà” Banford gào lên “Đồ gian xảo! Chúng nó có sợ gì mình
đâu, Nellie”

“Ừ, không hề” March nói

“Em không bắn được nó, tiếc quá” Banford nói

“Tiếc làm gì! Từ đó đến giờ em vẫn cố tìm kiếm nó. Nhưng em không nghĩ
nó lại mon men đến gần chúng ta lần nữa”

“Chị cũng cho là thế” Banford nói.

Và cô đi đến quyết định quên nó đi, mặc dù cô cảm thấy căm phẫn hơn cả
khi trông thấy một gã ăn mày láo xược. March không chủ tâm nghĩ về con
cáo. Nhưng hễ khi cô rơi vào trạng thái mơ màng, khi cô nửa chăm chú nửa
thờ ơ với những sự việc diễn ra trước mắt mình, thì con cáo bằng cách nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.