CÔNG CHÚA - Trang 95

“Tôi đã nói cậu có thể ở lại đây, chỉ là...” Banford cất lời.

Cậu thanh niên quay lại và nhìn cô ta, đầu giữ thẳng.

“Sao

“À thì”, cô nói, “cũng phải thôi, tôi nghĩ thế” Cô hơi bối rối.

“Hình như không thích hợp lắm”, cậu nói có vẻ ngạc nhiên.

“Chúng tôi cũng chẳng quan tâm” Banford nói.

“Và thật ra tôi cũng không quan tâm lắm”, cậu nói, lộ vẻ ngây thơ “Hơn
nữa, đây cũng là nhà của tôi, theo một cách nào đó”.

Banford mỉm cười.

“Nhưng những người trong làng sẽ bàn tán” cô nói.

Một giây phút im lặng trôi qua.

“Nellie, cô thấy sao?” Banford hỏi.

“Tôi không quan tâm”, March nói, theo kiểu của cô, “Những người trong
làng dù gì, cũng không can hệ gì đến tôi.”

Cậu thanh niên nhẹ giọng nói nhanh “Không, tại sao lại bàn tán? Ý tôi là họ
sẽ bàn những gì chứ?”

March trở nên chút than vãn “À, họ sẽ dễ dàng tìm thấy một cái gì đó để
tán. Nhưng dẫu họ có bàn tán thì đã sao nào. Chúng ta tự xoay sở được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.