CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 147

"Vâng ạ, cháu thấy nó dưới lớp bùn." Sara nói.

"Cháu hãy giữ lấy đi. Chắc nó cũng nằm đấy cả tuần rồi. Chỉ có Chúa

mới biết ai làm rơi thôi mà chắc cháu cũng chẳng tìm được họ đâu." Bà chủ
hiệu bánh nói.

"Cháu cũng nghĩ vậy nhưng cháu vẫn phải hỏi bác xem bác có bị mất

không đã ạ?"

"Ôi chẳng có mấy người như cháu đâu" Bà chủ hiệu bánh nhìn em đầy

thiện cảm. Thấy Sara đang dán mắt vào ổ bánh nóng thơm phức bà hỏi
"Cháu có muốn mua gì không?"

"Cho cháu bốn chiếc bánh loại một xu một chiếc ạ" Sara nói.

Bà chủ cửa hàng đi lại phía quầy lấy bánh cho vào bao giấy. Sara nhận

thấy bà cho những sáu chiếc liền nói "Cháu nói bốn chiếc thưa bà, cháu chỉ
có bốn xu thôi ạ."

"Bác sẽ bỏ vào hai túi cho cháu nhé. Cháu có thể để lại ăn vào lúc khác.

Bác nghĩ sẽ có lúc cháu đói đấy." Bà chủ tốt bụng nói.

Nghe vậy, một màn sương kéo đến làm mờ mắt Sara. Em thỏ thẻ nói:

"Vâng ạ. Cháu đang rất đói, cháu rất cám ơn lòng tốt của bà". Em đang định
nói tiếp "Ở bên ngoài còn có đứa trẻ khác đói hơn cháu" nhưng đúng lúc đó
có vài khách hàng bước vào và có vẻ vội vã nên em chỉ kịp cám ơn bà lần
nữa rồi bước ra.

Bé gái ăn xin vẫn đứng co ro ở góc phố cạnh hiệu bánh, vẻ sợ sệt, cam

chịu trong đụn giẻ rách ướt át nhìn lơ đễnh về phía trước. Sara thấy nó đột
nhiên dụi mắt bằng mu bàn tay đen đủi như muốn giấu đi những giọt nước
mắt đang muốn tuôn ra và lẩm bẩm gì đó một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.