CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 161

"Tôi không muốn bất cứ thứ gì ngoài những quyển sách. Tôi chỉ muốn có

chúng thôi." Sara nói, hai mắt có vẻ như to ra, ngực thở phập phồng.

"Thế thì bạn giữ lấy chúng. Giá như tôi cũng thích sách nhỉ. Tôi chẳng

thích sách chút nào cả. Tôi đâu có thông minh, chỉ có bố tôi thôi nên bố
nghĩ tôi cũng phải thông minh như ông." Emengade phân trần.

Sara mở hết cuốn này đến cuốn khác rồi hỏi "Thế bạn sẽ nói với bố thế

nào?" Một sự hoài nghi nảy ra trong óc em.

"Ông ấy chẳng cần biết, chỉ cần ông nghĩ là tôi đã đọc những cuốn sách

này thôi." Emengade trả lời.

Sara đặt những quyển sách, lắc đầu nhè nhẹ nói "Như vậy đâu có khác gì

nói dối, mà những lời dối trá, bạn biết đấy nó không chỉ độc ác mà còn
không thể chấp nhận được. Thỉnh thoảng có những lúc tôi nghĩ có lẽ tôi sẽ
làm điều gì đó độc ác, ví dụ như bỗng nhiên tôi giận điên lên và xông vào
giết cô Minchin khi bà ta đối xử tồi tệ với tôi, bạn biết không, nhưng tôi
không thể dối trá được. Tại sao bạn lại không nói thẳng với bố là tôi đã đọc
những cuốn sách và kể lại cho bạn?"

"Vì bố muốn tôi đọc chúng" Emengade trả lời, hơi thất vọng bởi cách lập

luận của Sara.

"Bố muốn bạn hiểu được những gì viết trong những cuốn sách này." Sara

nói tiếp "Nếu như tôi đọc và kể lại cho bạn nghe một cách dễ hiểu hơn để
bạn có thể hiểu và nhớ được, tôi nghĩ bố bạn sẽ hài lòng về điều đó chứ."

"Ông sẽ rất sung sướng nếu như tôi học được cái gì đó dù bằng cách cách

nào đi nữa, chắc bạn cũng vậy nếu như bạn là cha tôi." Emengade nói vẻ
buồn bã đáng thương.

"Không phải lỗi của bạn nếu..." Sara đang nói bỗng nhiên đột ngột dừng

lại. Thực ra em định nói là "Ngu dốt đâu có phải là lỗi của bạn" nhưng em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.