CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 204

"Ở đây có bao nhiêu trường." Ông Carisford nói rồi như nhớ ra điều gì

ông hơi giật mình nhổm dậy nói tiếp: "Ở ngay bên cạnh đây cũng có một
trường."

"Thế thì chúng ta sẽ bắt đầu từ trường bên cạnh trước." Ông Carmichaes

nói.

"Không!" Ông Carisford phản đối. "Bên đó cũng có một đứa trẻ làm tôi

phải chú ý nhưng nó lại không phải là học sinh. Trông nó đen đủi rách rưới
không giống như đứa con gái của Crewe xấu số nào cả."

Có lẽ Phép Mầu Nhiệm lại linh ứng và can thiệp rất đúng lúc. Phép Mầu

Nhiệm tuyệt vời đã sắp xếp mọi chuyện như vậy. Không hiểu điều gì đã làm
cho Ram Das có đủ can đảm vào phòng ngay khi ông chủ đang nói chuyện.
Ông ta kính cẩn chào nhưng không giấu nổi vẻ phấn khởi trên khuôn mặt
đen sạm, mắt sáng rực.

"Thưa ngày" Ram Das dè dặt nói "Đứa bé tự đến ạ - đứa bé mà ông cưu

mang ấy ạ. Cô bé mang trả con khỉ, nó đã hai lần lẻn sang phòng cô bé. Tôi
đã nói cô bé đợi vì nghĩ có khi gặp con bé hay nói chuyện với nó cũng làm
cho ngài nguôi ngoai đôi chút ạ."

"Đứa trẻ đó là ai?" Ông Carmichael hỏi.

"Chúa mới biết được," Ông Carisford buồn rầu nói "Nó là đứa bé mà tôi

đang nói đến đấy. Một đứa hầu trong trường bên cạnh đây." "Ừ, tôi cũng
muốn gặp con bé, dắt nó vào đây." Ông Carisford ra hiệu cho Ram Das rồi
quay lại giải thích cho ông Carmichael. "Trong lúc ông đi vắng, tôi hoàn
toàn tuyệt vọng. Ngày thật ảm đạm và dài lê thê. Ram Das đã kể cho tôi
nghe những cực nhọc mà con bé phải chịu đựng và cả hai chúng tôi cùng
nghĩ ra một kế hoạch để giúp con bé. Một kế hoạch hay hay, rất trẻ con
nhưng cũng để cho tôi có việc gì mà làm. Phải nói là không có sự giúp đỡ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.