CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 213

"Thưa ông đúng thế."

"Thế thì tốt rồi." Người đàn ông Ấn Độ nói. "Cô đã đến rất đúng lúc, luật

sư của tôi, ông Carmichael đang định sang tìm cô."

Ông Carmichael nhìn cô, cúi chào rất lịch sự, còn cô Minchin hết sức

ngạc nhiên nhìn ông rồi lại nhìn ông Carisford.

"Ông là luật sư!" Cô nói. "Tôi chẳng hiểu gì cả, tôi chỉ sang đây để làm

bổn phận của tôi thôi, vì một học sinh của tôi, mà lại là đứa học trò tôi nuôi
làm phúc đã xâm phạm nhà ông mà không được phép." Cô quay về phía
Sara. "Cút về nhà ngay, mày sẽ bị trừng trị thích đáng. Cút về ngay."

Người đàn ông Ấn Độ kéo Sara lại gần vỗ về nói "Con bé sẽ không đi

đâu hết."

Cô Minchin nổi nóng gần như mất hết lý trí la lớn "Nó sẽ không về nhà!"

"Không, nó không về nhà nếu như cô gọi đó là nhà. Nhà của con bé từ

nay trở đi sẽ là nhà của tôi."

Cô Minchin lùi lại vừa ngạc nhiên vừa tức giận.

"Với ông! Với ông ư thưa ngài! Thế nghĩa là thế nào?"

"Carmichael làm ơn giải thích cho cô ấy hiểu giùm tôi và để cho cô ấy về

càng nhanh càng tốt." Người đàn ông Ấn Độ nói và kéo Sara ngồi xuống trở
lại, nắm chặt tay em trong bàn tay của mình - một hành động mà chỉ có cha
của em mới làm như vậy với em.

Ông Carmichael giải thích một cách bình tĩnh nhưng rất nghiệp vụ, kể cả

những vấn đề pháp lý mà cô Minchin cần phải hiểu mặc dù chẳng thích thú
gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.