CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 214

"Thưa cô, ông Carisford đây là người bạn thân thiết của cố thuyền trưởng

Crewe. Ông cũng là một đối tác trong vụ làm ăn lớn. Vận may mà thuyền
trưởng Crewe tưởng đã bị mất, trên thực tế đã không phải như vậy. Nó đã
được phục hồi và hiện đang nằm trong tay ông Carisford."

"Vận may!" Cô Minchin thốt lên mất hết thần sắc "Vận may của Sara!"

"Đúng, nó sẽ là vận may của Sara." Ông Carmichael lạnh nhạt nói. "Tài

sản đó hiện tại thuộc về Sara. Số tiền đầu tư vào mỏ kim cương tự nó đã
mang lại lợi nhuận kếch sù."

"Mỏ kim cương?" Cô Minchin lại hổn hển hỏi. Nếu đúng như vậy thì

trong đời cô chưa bao giờ thấy có điều gì đáng sợ hơn đến như vậy.

"Đúng, chính những mỏ kim cương đó đã mang lại một tài sản lớn cho

Sara." Ông Carmichael lạnh lùng nhắc lại và không thể không kèm theo
một nụ cười có vẻ hơi ranh manh, không giống với nghề luật sư của ông.
"Cũng hiếm có công chúa nào giàu có hơn cô học sinh Sara Crewe mà cô
đang nuôi làm phúc đâu. Ông Carisford đã thấy con bé sau suốt hơn hai
năm tìm kiếm và chắc ông ấy sẽ không rời nó nữa đâu." Nói rồi ông mời cô
Minchin ngồi xuống và giải thích cặn kẽ tất cả những gì cần thiết để cô
Minchin hiểu rằng tương lai của Sara là chắc chắn. Những gì tưởng như đã
mất đã được phục hồi và còn tăng lên gấp mười lần. Ông Carisford sẽ là
người bảo trợ và là người bạn của Sara.

Cô Minchin cũng chẳng mấy thông minh, trong lúc bị kích động cô đã

làm một cố gắng cuối cùng nhưng hết sức ngớ ngẩn để giành lại cái mà cô
không thể không nhìn thấy, và có thể mất từ những việc điên rồ, dại dột của
mình.

"Ông ấy đã tìm thấy con bé trong khi tôi đang chăm sóc nó." Cô chống

chế. "Tôi đã làm tất cả cho nó. Nếu không có tôi con bé đã chết đói ngoài
đường rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.