CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 7

ông nữa. Nghĩ tới đó ông ghì chặc Sara vào lòng trong khi cỗ xe lăn đến
góc phố rộng nhưng buồn tẻ, nơi có ngôi nhà mà cha con ông phải tới.

Nó là một ngôi nhà gạch lớn, xấu xí giống như những căn nhà khác trong

cùng dãy phố. Trước cửa nhà có treo một chiếc biển bằng đồng có khắc chữ
màu đen:

CÔ MINCHIN

TRƯỜNG DÒNG DÀNH CHO NỮ SINH

"Chúng ta đến nơi rồi Sara" người thuyền trưởng nói với con, cố giữ cho

giọng mình vui vẻ và nhấc bổng cô bé ra khỏi xe, bước lên bậc cửa và nhấn
chuông. Sara cho đến tận sau này vẫn thường nghĩ rằng ngôi nhà đó phần
nào giống hệt tính cánh của cô Minchin.

Căn nhà đầy đủ tiện nghi nhưng mọi cái đều xấu xí. Bộ xương của ghế thì

hình như quá cứng. Tại phòng lớn mọi vật đều nặng nề cứng nhắc và được
đánh bóng lộn, ngay cả mặt đồng hồ hình mặt trăng ở góc nhà trong cũng
bóng lộn. Hai bố con được đưa vào phòng vẽ có trải thảm kẻ những ô
vuông. Ở đây đặt một chiếc đồng hồ mặt đá nặng trịch.

Ngồi xuống một trong những chiếc ghế cứng đó, em đưa mắt nhìn quanh

và thì thầm với bố: "Con không thích nơi này bố ạ và con dám chắc là
những người lính, kể cả những người dũng cảm cũng chẳng ai thích ra trận
cả."

Nghe vậy thuyền trưởng Crewe không nhịn được cười nữa. Là người bố

trẻ và cũng dí dỏm, ông chưa bao giờ ngán khi nghe những câu nói buồn
cười của Sara. Ông cười và nói:

"Ôi con gái bé bỏng, bố sẽ làm gì một khi không có ai nói những điều

như vậy với bố, mà cũng chẳng ai nói kiểu nghiêm túc như con đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.