CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 84

- Hãy nói với Sara lên phòng ta ngay! Và hãy nói rõ với nó là ta không

muốn trông thấy nó khóc lóc hoặc ủ rũ đâu đấy!

Cô Amelia nói:

- Chị à! Sara là đứa trẻ lạ lùng nhất mà từ trước tới h em mới gặp. Nó

chẳng bao h gây ồn ào cả. Chị còn nhớ con bé đã không có phản ứng gì khi
ba nó - Đại uý Crewe trở lại Ấn Độ. Khi em hỏi có chuyện gì xảy ra thì nó
chỉ im lặng đứng lên và nhìn em không nói gì. Mắt nó mở to hơn và mặt tái
đi. Khi em xong việc, con bé vẫn đứng nhìn chằm chằm vài giây nữa, sau
đó cằm nó rung lên, nó quay mặt đi và chạy ra ngoài rồi leo lên cầu thang.
Những đứa trẻ khác trong hoàn cảnh tương tự hẳn sẽ khóc ầm lên còn nó thì
dường như không nghe thấy gì. Điều đó khiến em cảm thấy rất lạ. Khi chị
nói ra bát cứ điều gì mà không có người nghe hoặc trả lời thì chị sẽ cảm
thấy rất ngạc nhiên. Khi chị nói bất cứ một điều gì lạ và đột ngột thì chị
cũng mong người ta nói lại một câu gì đó - bất kỳ một câu gì đó!

Không một ai trừ Sara biết điều gì đã xả ra trong phòng khi em lên gác và

khoá cửa lại. Thực tế em không thể nhớ bất cứ một điều gì trừ việc đi đi lại
lại trong phòng và lẩm bẩm với giọng nói dường như không phải của chính
em: "Ba không còn nữa! Ba không còn nữa!"

Có lúc em đứng trước mặt Emily đang ngồi im trên ghế nhìn em và khóc

to: "Emily! Cậu có nghe thấy gì không? Ba không còn nữa! Cậu có nghe
thấy không? Ba mất rồi, ba mất ở bên Ấn Độ - cách đây hàng nghìn dặm"

Khi Sara bước vào phòng bà Minchin, mặt em trắng bệch, hai mắt thâm

quầng. Miệng em ngậm chặt như không muốn nói ra những gì em đã và
đang phải chịu đựng. Bây giờ trông em không dấu vết gì của một cô bé, một
con bướm hồng chạy hết đống quà này sang đống quà khác trong căn phòng
trang hoàng lộng lẫy trong bữa sinh nhật của em sáng nay. Bây giờ em chỉ
còn là một đứa trẻ buồn bã, cô độc và nhỏ bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.