CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 96

Becky mách bảo với em rằng đối với người đang buồn bã thì tốt nhất là nên
để họ một mình.

Người thứ hai trong ba người bạn của Sara là Ermengarde. Nhưng trước

khi Ermengarde tìm ra được chỗ ở mới của Sara thì đã xảy ra một sự việc
kỳ lạ.

Khi Sara đã nguôi ngoai bớt nỗi đau và đang quen dần với cuộc sống hiện

tại thì em chợt nhận ra hình như mình đã quên khuấy mất sự tồn tại của
Ermengarde trên đời. Tuy là hai người bạn nhưng Sara luôn cảm thấy mình
như già hơn Ermengarde hàng mấy tuổi. Ermengarde là một đứa trẻ chậm
chạp nhưng lại rất tình cảm. Em đến với Sara bằng tình cảm tự nhiên giản
dị. Em thường mang bài tập đến nhờ Sara giảng lại. Em chăm chú nghe như
nuốt lấy từng lời và sau nó quấn lấy Sẩ đòi Sara kể chuyện. Ermengarde
không có chuyện gì thú vị để kể, em thường phải đánh vật với từng trang
sách. Tóm lại, Ermengarde không phải là tuýp người mà người ta có thể
nhớ đến khi gặp biến cố lớn trong đời và thế là Sara quên mất Ermengarde.

Đặc biệt trong khoảng thời gian đó Sara càng dễ quên Ermengarde hơn vì

Ermengarde nghỉ học và về nhà. Khi quay lại cô bé không thấy Sara đi học
như trước. Một hôm, Ermengarde tình cờ gặp Sara khi Sara đang đi dọc
hành lang, tay ôm một tướng quần áo xuống tầng dưới để vá lại. Bản thân
Sara đã biết tự may vá. Trông em bây giờ nhợt nhạt và khác xưa nhiều, trên
mình khoác một chiếc áo dài nhưng vì dùng quá lâu nên nó ngắn đến nỗi lộ
cả đôi chân đen đủi và gầy guộc của em.

Ermengarde là một cô bé chậm hiểu nên đối với em sự thay đổi trong

cuộc sống của Sara đã gây cho em một sự bất ngờ. Em không nghĩ ra một
điều gì để nói với Sara.

Ermengarde biết chuyện gì đã xảy ra nhưng em không thể tưởng tượng

được hoàn cảnh hiện giờ của Sara lại như thế này. Sara bây giờ nhìn đáng
thương đến kỳ lạ, vẻ bề ngoài không khác gì của một người hầu. Tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.