CÔNG CHÚA NHỎ - Trang 97

huống này lại làm cho Ermengarde lúng túng, em không nói gì mà lại bất
chợt cười phá lên và kêu lên một cách vô tư.

- Ôi! Sara! Có phải bạn đấy không?

- Ừ - Sara trả lời, một ý nghĩ bất chợt thoáng qua đầu em và làm khuôn

mặt em nóng bừng. Sara ôm chồng quần áo trên tay, cằm đặt lên trên cố giữ
cho chúng khỏi đổ. Cái nhìn từ đôi mắt xanh thẳm của Sara càng khiến
Ermengarde đã vốn kém khôn ngoan lại càng bị quẫn hơn. Em cảm thấy
như Sara đã biến thành một cô gái khác mà trước đây em chưa từng gặp. Có
lẽ đó là bởi vì Sara bỗng nhiên trở nên khốn khổ, em phải làm cả công việc
khâu vá và những việc trước đây Becky vẫn làm.

- Ôi! - Ermengarde lắp bắp - Thế... thế cậu có khoẻ không?

- Tớ không biết! - Sara trả lời -... Thế còn cậu?

- Tớ cũng bình thường! - Ermengarde ngượng ngập, sau đó bỗng nhiên

em nghĩ ra một câu thân mật hơn và hỏi rất nhanh - Cậu... cậu gặp chuyện
không vui à?

Sara cảm thấy bực bội. Lúc đó trái tim tan nát của em đập loạn xạ trong

lồng ngực, em nghĩ rằng nếu có người nào đó ngu ngốc như Ermengarde thì
tốt hơn hết là nên tránh xa.

- Thế cậu nghĩ như thế nào? - Em nói - Thế cậu nghĩ rằng tớ vui lắm hay

sao?

Nói xong em bước thẳng mà không nói thêm một lời nào.

Thời gian trôi qua, Sara sẽ nhận ra rằng nếu sự khổ cực trong cuộc sống

vừa qua không làm em quên nhiều điều thì có lẽ em đã không trách cô bạn
Ermengarde ngốc nghếch đến khốn khổ và cả sự lúng túng rụt rè mà cô bé
đã thể hiện khi gặp em. Ermengarde luôn rụt rè.Cô bé càng rụt rè bao nhiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.