CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 107

"À, dĩ nhiên rồi." Gương mặt cô biểu hiện vẻ ngạc nhiên. "Không phải

mọi người đều thế sao?"

"Tôi thì không."

Cô mỉm cười nhún nhường. "Anh nghĩ là anh không. Tất cả đàn ông đều

nghĩ thế. Nhưng anh sẽ kết hôn thôi."

"Không." Anh nói dứt khoát. "Tôi sẽ không bao giờ kết hôn."

Cô há hốc mồm nhìn anh. Có điều gì đó trong giọng Công tước cho cô

biết rằng anh thật sự làm những gì anh nói. "Còn tước vị của anh thì sao?"

Simon nhún vai. "Nó thì sao?"

"Nếu anh không kết hôn và cho ra đời một người thừa kế, nó sẽ kết thúc.

Hoặc rơi vào tay một người họ hàng thô lỗ nào đó."

Câu nói đó khiến anh nhướng mày thú vị. "Và làm thế nào cô biết rằng

họ hàng tôi thô lỗ?"

"Tất cả những anh em họ xếp thành hàng cho tước vị đều thô lỗ." Cô hất

đầu trong một điệu bộ tinh quái. "Hay ít nhất họ sẽ y hệt đám đàn ông thực
sự sở hữu tước vị."

"Và đó là thông tin cô lượm lặt được từ hiểu biết mở rộng của cô với

đàn ông?" Anh trêu cô.

Cô bắt cho anh một nụ cười toe toét hợm hĩnh ấn tượng. "Dĩ nhiên."

Simon cảm thấy im lặng trong một thoáng, và rồi anh hỏi. "Có đáng

không?"

Cô trông sửng sốt trước việc thay đổi chủ đề đột ngột của anh. "Cái gì

có đáng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.