Cô quan sát với vẻ mê hoặc khi quai hàm anh nghiến chặt lại. "Những
người đàn ông đó," anh nói, "những người chồng – họ là bạn tôi."
Daphne cảm thấy môi cô tự động di chuyển thành một nụ cười toe toét.
"Và anh không muốn làm tổn thương cảm giác của vợ họ."
Simon quắc mắt, rõ ràng khó chịu với lời bình luận.
"À, tôi sẽ như thế." Cô láu lỉnh nói. "Sau cùng thì anh có thể đơn giản là
một người tốt."
"Tôi khá là không tốt." Anh chế nhạo.
"Có thể, nhưng anh cũng không tàn nhẫn."
Bản nhạc đi đến hồi kết, và Simon nắm tay cô, dẫn cô ra vòng ngoài của
phòng khiêu vũ. Thời điểm khiêu vũ đã khiến họ di chuyển về phía đối diện
với gia đình Daphne, nên họ vẫn còn thời gian tiếp tục cuộc trò chuyện khi
chậm rãi đi ngược về hướng những thành viên nhà Bridgerton.
"Những gì tôi đang cố gắng chuyển tải," anh nói, "trước khi cô khéo léo
làm lệch hướng tôi, là tôi phải xuất hiện tham dự cả đống sự kiện ở
London."
"Không phải là một định mệnh tệ hơn cái chết."
Anh phớt lờ lời bình luận của cô. "Cô, tôi hiểu rằng, cũng phải tham dự
chúng."
Cô trao cho anh độc mỗi cái gật đầu vương giả.
"Có lẽ đây là cách tôi có thể làm giảm sự chú ý của gia đình
Featherington và những người đại loại như vậy, và cùng thời gian đó, cô
cũng có thể giảm nỗ lực cố gắng mai mối của mẹ cô."