Cô chăm chú nhìn anh. "Tiếp tục đi."
"Chúng ta" – anh chồm tới trước, mắt anh khóa chặt mắt cô – "sẽ dính
chặt vào nhau."
Daphne không nói gì. Hoàn toàn không nói gì. Cô chỉ chòng chọc nhìn
anh cứ như cô đang cố quyết định xem, anh có phải là người đàn ông thô lỗ
nhất còn lại trên trái đất này hay không, hoặc chỉ đơn giản là loạn trí.
"Không phải thực sự dính chặt nhau." Simon nôn nóng nói. "Lạy Chúa,
thế cô nghĩ tôi là loại người gì?"
"Chà, tôi đã được cảnh báo về tiếng tăm của anh." Cô chỉ ra. "Và anh,
chính anh đã cố làm tôi kinh hãi theo cái cách phóng đãng vào đầu thời gian
tối nay."
"Tôi không làm những việc đó."
"Đương nhiên là anh có làm." Cô vỗ vào tay anh. "Nhưng tôi tha thứ cho
anh. Tôi chắc là anh không thể chịu được điều đó."
Simon giật mình nhìn cô. "Tôi không tin được là tôi đã được chiếu cố
bởi một người phụ nữ trước đây."
Cô nhún vai. "Đó có lẽ là quá khứ rồi."
"Cô biết gì không, tôi đã nghĩ cô chưa kết hôn, bởi vì các anh trai cô đã
dọa những người cầu hôn sợ chết khiếp, nhưng bây giờ tôi băn khoăn có thể
cô tự chuốc lấy điều đó cho mình."
Cô chỉ phá ra cười, khiến anh quá ngạc nhiên. "Không." Cô nói. "Tôi
chưa kết hôn vì tất cả mọi người coi tôi như là một người bạn. Không ai có
bất kỳ hứng thú lãng mạn nào với tôi." Cô nhăn nhó. "Ngoại trừ Nigel."