CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 168

gương mặt. Simon thật quyến rũ khi gắt gỏng.

"Cô đang nhìn gì vậy?" Anh hỏi.

Môi cô giật giật. "Không gì cả."

"Vậy thì cô cười cái gì?"

Điều đó cô gần như chắc chắn là không thể tiết lộ. "Tôi không cười."

"Nếu cô không cười," anh lầm bầm, "vậy thì cô chịu đựng không phải

cơn tai biến thì cũng là hắt hơi."

"Cả hai đều không." Cô nói bằng một giọng hồ hởi. "Chỉ là tận hưởng

thời tiết tuyệt vời thôi."

Simon đang dựa đầu trở lại ghế, nên anh chỉ xoay về hướng để có thể

nhìn cô. "Và người bạn đồng hành không tệ." Anh bỡn cợt.

Daphne bắn một cái nhìn nhắm thẳng vào Anthony, đang dựa vào chấn

song ở phía đối diện boong tàu, quắc mắt nhìn trừng trừng về phía cả hai.
"Tất cả bạn đồng hành sao?" Cô hỏi.

"Nếu ý cô là người anh trai hiếu chiến của cô," Simon đáp. "tôi thực sự

thấy nỗi khốn cùng của cậu ấy là thú vị nhất."

Daphne nén cười nhưng không thắng được. "Nói thế là không tốt bụng

lắm đâu."

"Tôi chưa bao giờ nói là tôi tử tế. Và nhìn xem–" Simon hất nhẹ đầu về

phía Anthony. Cái trừng mắt đã, không thể tin được, thậm chí chuyển thành
đen kịt hơn. "Cậu ấy biết chúng ta đang nói về cậu ấy. Điều đó sẽ giết chết
cậu ta."

"Tôi nghĩ hai người là bạn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.