CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 183

Anthony và Simon đang hiên ngang lội ra khỏi mặt nước, ướt sũng và

lườm nhau chằm chặp.

"Có thể con nên can thiệp." Violet đề nghị.

"Con?" Daphne thét lên the thé.

"Trông cứ như chúng có thể lao vào nhau."

"Nhưng tại sao? Đó là lỗi của Gregory chứ."

"Tất nhiên." Violet sốt ruột nói. "Nhưng bọn chúng là đàn ông, và cả hai

đều đang điên tiết với bẽ mặt, và chúng đều không thể trút giận vào một cậu
bé mười hai tuổi."

Đủ rõ ràng, Anthony đang lầm bầm, "Tôi có thể chăm sóc thằng bé," chỉ

ngay khi Simon gầm gừ, "Nếu cậu không làm nó ngạc nhiên..."

Violet đảo mắt, và nói với Daphne. "Bất kỳ đàn ông nào, con sẽ học

được sớm thôi, có một sự cần thiết không khắc phục được là phải đổ lỗi cho
ai đó khi anh ta trông giống một kẻ ngốc."

Daphne xông lên trước, hoàn toàn dự định cố gắng tìm một lý do cho cả

hai người đàn ông, nhưng chỉ một cái nhìn gần vào vẻ mặt họ, đã nói cho cô
biết rằng, cô không thể nói gì để có thể thấm vào họ như một người phụ nữ
thông minh và đa cảm thường làm trong tình huống thế này, nên cô đơn
giản dán lên một nụ cười sáng chói, chộp lấy tay Simon, và nói. "Hộ tống
tôi chứ?"

Simon trừng trừng nhìn Anthony.

Anthony trừng trừng lại Simon.

Daphne thúc mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.