CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 204

"Tốt thôi, tôi muốn." Cô đáp trả, quyết định như thế là quả đủ rồi. "Và

tôi đang khát. Nên nếu anh thứ lỗi, tôi chuẩn bị đi lấy cho mình một ly, và
để anh lại với tâm trạng u uẩn của chính anh. Tôi chắc rằng anh có thể tìm
người nào đó thú vị hơn tôi."

Cô xoay lưng bỏ đi, nhưng trước khi cô thậm chí có thể bước được một

bước, cô cảm thấy một bàn tay nặng nề nắm lấy cánh tay cô. Cô nhìn
xuống, bị thôi miên trong khoảnh khắc bởi bàn tay đeo găng trắng của anh
đặt trên chiếc áo lụa màu quả đào của cô. Cô chăm chú vào đó, chờ đợi tay
anh di chuyển, đi xuống khắp chiều dài của tay cô, cho đến khi chạm đến
làn da trần nơi khủy tay ấy.

Nhưng dĩ nhiên anh không làm thế. Anh chỉ làm những việc như vậy

trong những giấc mơ của cô.

"Daphne, làm ơn," anh nói, "quay lại."

Giọng anh nhỏ, và có chút dữ dội khiến cô run rẩy.

Cô quay lại, và ngay khi mắt cô chạm phải mắt anh, anh nói. "Xin hãy

chấp nhận lời xin lỗi của tôi."

Cô gật đầu.

Nhưng rõ ràng anh cảm thấy cần phải giải thích nhiều hơn. "Tôi

không..." Anh dừng lại và lặng lẽ ho khan vài cái. "Tôi không có quãng thời
gian tốt đẹp với cha tôi. T-Tôi không thích nói về ông ấy."

Daphne chăm chú nhìn anh trong sự mê mẩn. Cô chưa bao giờ thấy anh

rơi rạc mất từ ngữ của mình.

Simon đang tỏa ra một cơn giận dữ cáu tiết. Thật là lạ, Daphne nghĩ, vì

có vẻ như anh đang giận dữ chính bản thân anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.