CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 23

về phía tờ báo. "Đọc nó cũng tốt như có mặt ở đó vậy. À mà tốt hơn, có lẽ
thế. Con chắc rằng tối qua chúng ta có thức ăn ngon hơn thứ họ đã ăn ở
buổi dạ vũ đó. Và trả lại con tờ báo nào." Cô giật phắt tờ báo lại, để một
mảnh rách trong tay Violet.

"Daphne!"

Daphne ra vẻ giả vờ chính đáng. "Con đang đọc nó."

"Tốt thôi!"

"Mẹ, nghe chuyện này này."

Violet nghiêng qua.

Daphne đọc. "Kẻ ăn chơi trác táng trước đây, được biết đến dưới tên Bá

tước Clyvedon cuối cùng đã bị nhìn thấy xuất hiện một cách hết sức quyến
rũ tại London. Dù Ngài không hạ cố có mặt tại các buổi tối họp mặt đáng
kính, vị Công tước mới của Hastings đã vài lần bị bắt gặp đặt chân đến
White và một lần đến Tattersall." Cô dừng lại để lấy hơi. "Đức Ngài đã
sống ở nước ngoài trong sáu năm. Liệu có sự ngẫu nhiên nào trong việc
Ngài trở về đây bây giờ, chỉ vì Ngài Công tước trước đã qua đời?"

Daphne ngước lên. "Lạy Chúa tôi, bà ta thẳng thắn quá, mẹ nhỉ? Có phải

Clyvedon là một trong những người bạn của Anthony?"

"Cậu ấy bây giờ là Hastings rồi." Violet tự động nói. "Và phải, mẹ tin

rằng cậu ấy và anh con đã là bạn tại Oxford. Và cả ở Eton nữa, mẹ nghĩ
vậy." Trán bà nhăn lại và đôi mắt xanh biếc nheo nheo suy nghĩ. "Cậu ấy là
một người khó chịu, nếu mẹ nhớ đúng. Luôn luôn cư xử kỳ quặc với cha
mình. Nhưng danh tiếng thì khá sáng chói. Mẹ hoàn toàn chắc là Anthony
nói cậu ta dẫn đầu trong môn toán. Cái mà," bà thêm vào, đảo mắt "mẹ có
thể nói là giỏi hơn bất cứ đứa con nào của mẹ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.