CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 252

Mắt anh tìm thấy mắt cô. "Em chắc không?" Anh hỏi, một lời thì thầm

dịu dàng.

Cô gật đầu, vẻ khác lạ với những xúc cảm rỗng không. "Anh xứng đáng

với điều đó." Rồi cô chầm chập bước về phía con ngựa của mình.

Và Simon bị bỏ lại, tự hỏi anh có phải anh đang được quăng thẳng lên

thiên đường, hay có lẽ bị tống xuống nơi địa ngục tăm tối nhất.

---o0o---

Daphne trải qua phần còn lại của ngày bị vây quanh bởi gia đình. Tất cả

mọi người, đương nhiên, đã run run chấn động trước tin tức đính hôn của
cô. Tức là, tất cả mọi người – ngoại trừ các anh trai cô, phần nào đó thờ ơ –
thì đều vui mừng cho cô. Daphne không đổ lỗi cho các anh ấy. Cô cảm thấy
chính cô cũng khá thờ ơ. Những sự kiện trong ngày đã khiến cho tất cả họ
đều kiệt sức.

Đám cưới được quyết định tổ chức càng nhanh càng tốt. (Violet đã nhận

được thông tin là Daphne có thể đã hôn Simon trong vườn nhà Quý bà
Trowbridge, và thế là đủ cho bà ngay lập tức gửi yêu cầu đến Tổng Giám
mục cho một giấy phép đặc biệt.) Violet sau đó tự nhúng chìm mình trong
cơn lốc về những chi tiết của buổi tiệc; chỉ bởi vì lễ cưới sẽ nhỏ thôi, bà
tuyên bố, nên không thể xoàng xĩnh được.

Eloise, Francesca, và Hyacinth, đều vô cùng hào hứng trước viễn cảnh

được ăn vận như những cô phù dâu, tiếp tục duy trì dòng chảy tuôn trào đều
đặn những câu hỏi thắc mắc. Simon đã cầu hôn như thế nào? Anh ấy có quỳ
xuống trên một gối không? Daphne đã mặc màu gì khi anh trao nhẫn?

Daphne đã làm hết trong khả năng tốt nhất của cô để trả lời những câu

hỏi đó, nhưng cô chỉ có thể vừa đủ tập trung vào các em gái, và khi buổi
chiều trôi tuột đến tận tối, cô rút ngắn câu trả lời xuống chỉ còn vỏn vẹn một
âm tiết. Cuối cùng, sau khi Hyacinth hỏi cô muốn những đóa hoa hồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.