CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 253

trong bó hoa cưới của cô có màu gì, và Daphne trả lời, "Ba", các em cô bỏ
cuộc trong việc trò chuyện, rồi để cô lại một mình.

Tính tầm cỡ trong những hành động của cô khiến Daphne gần như

không nói nên lời. Cô đã cứu mạng sống của một con người. Cô đã được
bảo vệ an toàn bởi lời hứa về hôn nhân từ người đàn ông cô yêu quý. Và cô
đã cam kết cuộc đời mình với một cuộc sống chẳng có những đứa con.

Tất cả đều xảy ra trong một ngày.

Cô bật cười, có phần tuyệt vọng. Nó khiến cho một người phải tự hỏi cô

có thể lặp lại như thế vào ngày mai không.

Cô ao ước được biết chuyện gì đã xảy ra trong tâm trí cô, vào những

giây phút cuối cùng trước khi cô quay sang Anthony và nói, "Sẽ không có
cuộc đấu súng" nhưng tất cả sự thật là, cô không chắc cô có thể nhớ được
bất cứ gì. Mọi thứ cứ như chạy đua trong trí não – chẳng có những từ ngữ
hay suy nghĩ tỉnh táo nào được tạo ra. Cứ như cô bị bao bọc bởi sắc màu.
Những màu vàng và đỏ, và hỗn độn xoay vần màu cam khi họ gặp nhau.
Những xúc cảm với bản năng tinh nguyên. Đó là tất cả những gì đã xảy ra.
Không lý do, không logic, không ngay cả lẽ phải mơ hồ hay nguyên vẹn
nhất.

Và chẳng biết bằng cách nào, khi tất cả chúng khuấy đảo dữ dội trong

cô, cô biết cô phải làm những gì. Cô có thể sống mà không có những đứa
con chưa từng được cô sinh ra, nhưng cô không thể sống thiếu Simon.
Những đứa trẻ với chẳng hình dáng hữu hình, những sinh linh chưa từng
được biết đến mà cô không thể hình dung hay chạm tới.

Nhưng Simon – Simon là thực, và anh ở ngay đây. Cô biết cảm giác thế

nào khi chạm vào má anh, khi bật cười trước sự hiện diện của anh. Cô biết
vị ngọt ngào của nụ hôn anh trao, nụ cười anh với cái nhếch môi chế giễu.

Và cô yêu anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.