CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 386

Chà, có thể không phải là hầu hết thời gian, Daphne nghĩ khi cô chăm

chú nhìn gương mặt anh. Khi họ ở bên nhau, anh thường trò chuyện rất
thoải mái, trả lời cô nhanh đến mức cô biết anh có lẽ không hề cố gắng tập
trung vào từng chữ.

Cô nắm lấy tay anh. "Anh không phải là cậu bé như cha anh nghĩ."

"Anh biết." Anh nói, nhưng không nhìn vào mắt cô.

"Simon, nhìn em đi." Cô đề nghị nhẹ nhàng. Khi anh làm theo, cô lặp

lại. "Anh không phải là cậu bé như cha anh nghĩ."

"Anh biết." Anh nói lần nữa, trông có vẻ khó hiểu và có thể là một chút

bực mình.

"Anh chắc không?" Cô dịu dàng hỏi.

"Chết tiệt, Daphne, anh biết–" Những từ ngữ của anh rơi vào sự im lặng,

khi cơ thể bắt đầu rung lên. Trong một khoảnh khắc sửng sốt, Daphne nghĩ
anh sẽ khóc. Nhưng những giọt nước mắt ngập trong đôi mắt anh không
bao giờ chảy ra, và khi anh ngước lên nhìn cô, cơ thể anh run rẩy, tất cả
những gì anh nói là, "Anh ghét ông ấy, Daphne. Anh g-g-g–"

Cô đặt hai tay mình lên má anh, quay đầu anh lại phía cô, buộc anh nhìn

vào đôi mắt điềm tĩnh nơi cô. "Ổn rồi." Cô lên tiếng. "Nghe như thể ông ấy
là một người dễ sợ. Nhưng anh phải để ông ra đi."

"Anh không thể."

"Anh có thể. Anh có thể giận dữ, nhưng anh không thể để điều đó trở

thành nhân tố chi phối cuộc đời anh. Ngay cả bây giờ, anh vẫn để ông sai
khiến những lựa chọn của anh."

Simon quay đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.