CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 47

Simon không bao giờ có thể tin chút xíu nào về tất cả chuyện đó, nhưng

dù sao anh cũng tận hưởng địa vị của mình, nói bất cứ gì được đề nghị, tự
do phóng túng với bạn anh, hưởng thụ mối quan hệ với tất cả góa phụ trẻ
tuổi và các ca sĩ opera luôn theo đuổi sự chú ý của anh, và mỗi hành động
phiêu lưu luôn thú vị hơn tất cả, khi biết rằng cha anh chắc hẳn phải phản
đối.

Nhưng, hóa ra, cha anh không hoàn toàn phản đối. Không cho Simon

biết, Công tước Hastings bắt đầu cảm thấy thú vị với cuộc chơi của đứa con
trai duy nhất. Ngài yêu cầu học viện báo cáo từ trường Đại học, và thuê một
viên cảnh sát, để ngài tiếp tục được thông tin về những sinh hoạt ngoại khóa
của Simon. Và cuối cùng, ngài Công tước ngừng việc hy vọng chờ một
công văn kể lể về sự ngu ngốc của con trai.

Thật khó để chỉ ra chính xác lúc nào trái tim ngài bắt đầu thay đổi,

nhưng sau tất cả, vào một ngày nọ, Công tước nhận thấy hóa ra con trai
ngài đã tốt hơn thế.

Ngài Công tước phỗng mũi vì tự hào. Như thường lệ, nòi giống tốt đã

được chứng minh vào phút cuối. Ngài lẽ ra nên biết rằng dòng máu Basset
không thể sản sinh ra một người đần độn.

Ngay khi hoàn thành khóa học ở Oxford với việc đứng đầu lớp Toán,

Simon đến Lodon với bạn mình. Anh đã, dĩ nhiên, thuê một căn hộ dành
cho người độc thân, không mong mỏi về sống với cha. Và khi Simon bước
chân vào xã hội thượng lưu, nhiều và ngày càng nhiều người hơn hiểu nhầm
sự ngập ngừng đầy ý nghĩa của anh thay cho sự kiêu căng, và nhóm bạn nhỏ
của anh thay cho tính độc đoán.

Danh tiếng của anh được chính thức công nhận khi Beau Brummel –

người đàn ông được nhận biết như người lãnh đạo của giới thượng lưu – đã
hỏi một câu hỏi khá rắc rối về vài vấn đề thời trang mới tầm thường nào đó.
Giọng điệu của Brummel như đang hạ mình, và hắn ta rõ ràng hy vọng làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.