CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 48

bẽ mặt quý ngài trẻ tuổi. Như cả London đều biết, Brummel không yêu
thích gì hơn là việc giảm giá trị của quý tộc Anh bằng cách biến họ thành
những tên ngốc nói ba hoa. Và hắn ta vờ như quan tâm đến ý kiến của
Simon, kết thúc câu hỏi với giọng lè nhè. "Anh không nghĩ vậy sao?"

Cả đám khán giả chuyên ngồi lê đôi mách dõi theo với hơi thở hồi hộp.

Simon, cóc cần quan tâm về chi tiết sắp xếp cà vạt của Hoàng tử, chỉ đơn
giản liếc đôi mắt xanh biếc lạnh giá về phía Brummel, và trả lời, "Không."

Không giải thích, không tỉ tê, chỉ "Không."

Và rồi anh bước đi.

Vào buổi chiều sau đó, Simon dường như trở thành vị vua của giới

thượng lưu. Điều nực cười làm anh khó chịu là, Simon chẳng mảy may
quan tâm đến Brummel hay giọng lưỡi của hắn, và anh hầu như chắc chắn
sẽ nói nhiều hơn cả một kẻ ba hoa bị gạt đi, nếu anh đảm bảo anh có thể
làm thế mà không vấp một lời nào. Và trong trường hợp ngoại lệ này, kiệm
lời dứt khoát là đã chứng minh được nhiều hơn thế, câu nói cụt ngủn của
Simon hóa ra lại là đòn chí tử hơn bất cứ lời dài dòng lê thê nào mà anh có
thể nói được.

Tiếng tăm sáng chói và gây ấn tượng của người thừa kế đẹp trai

Hastings tự nhiên vang đến tai ngài Công tước. Và mặc dù ngài không ngay
lập tức tìm Simon, Simon bắt đầu nghe đủ thứ từ những tin chợ trời đủ để
cảnh báo anh rằng, mối quan hệ giữa hai cha con có thể sẽ thay đổi. Ngài
Công tước đã cười phá lên khi nghe về việc xảy ra với Brummel, và nói,
"Hiển nhiên thôi. Nó mang họ Basset mà." Một người quen cũng đề cập
rằng Công tước đã nghe những tin tức về năm thứ nhất của Simon tại
trường Oxford.

Và rồi cả hai mặt-đối-mặt tại buổi dạ vũ London.

Ngài Công tước không cho Simon cơ hội để phớt lờ nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.